LÃNG MẠN BÓNG HOÀNG HÔN
Charles BAUDELAIRE
Đẹp làm sao nắng hồng tươi rực rỡ
Ánh sáng nổ tung với muôn vạn tin mừng
Sung sướng quá tình yêu vừa chớm nở
Vẩy tay chào xin giã biệt giấc mơ qua
Tôi vẫn nhớ ! suối , nguồn , hoa dị thảo
Và tim hồng rộn rịp nắng sang ngang
Chạy nhanh đến chân trời đầy nắng quái
Và ít ra thư thái được tâm hồn
Trong Thiên Chúa tôi là người vô dụng
Giữa bầu rời thăm thẵm một màu đen
Vừa ẩm ướt vừa âm u buồn thảm
Như oan hồn từ ngôi mộ bay lên
Và bàn chân rụt rè trong lặng lẽ
Vô tình đụng vào hồn ốc hoang vu
Tôn Thất Phú Sĩ - Phỏng dịch
LE COUCHER DU SOLEIL ROMANTIQUE
Charles BAUDELAIRE
Que le soleil est beau quand tout frais il se lève,
Comme une explosion nous lançant son bonjour !
- Bienheureux celui-là qui peut avec amour
Saluer son coucher plus glorieux qu'un rêve !
Je me souviens ! J'ai vu tout, fleur, source, sillon,
Se pâmer sous son oeil comme un coeur qui palpite...
- Courons vers l'horizon, il est tard, courons vite,
Pour attraper au moins un oblique rayon !
Mais je poursuis en vain le Dieu qui se retire ;
L'irrésistible Nuit établit son empire,
Noire, humide, funeste et pleine de frissons ;
Une odeur de tombeau dans les ténèbres nage,
Et mon pied peureux froisse, au bord du marécage,
Des crapauds imprévus et de froids limaçons.
Charles BAUDELAIRE (1821-1867)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét