THÂN CHÀO NƯỚC PHÁP CỦA TÔI
Louis Aragon
Chào nước Pháp , bồ câu hoà bình trong ánh mắt
Những khổ đau qua rồi , giờ yêu thương mãi mãi
Nỗi lo cũ quên đi , xây dựng lại đời mới
Đất nước nhiều anh hùng như bầu trời đầy chim
Chào nước Pháp , ngọn gió hiền thổi mát .
Tấm bản đồ vuông vắn dáng xinh tươi
Xoè bàn tay đón mừng vùng biển rộng
Hải âu về nghỉ cánh báo tin xa
Chào nước Pháp , con chim trời lộng gió
Đừng bao giờ bỏ tổ ấm thương yêu
Chỉ lần đầu , cũng cho chim bài học
Chim ơi chim , đừng xa tổ êm đềm
Chào nước Pháp , đất nước của hoà bình, dũng cảm
Tình ca và lòng yêu nước bao lần đánh đuổi giặc ngoại xâm
Chào nước Pháp với lúa mì và lúa mạch
Chín vàng tươi trong màu nắng chan hoà
Chào nước Pháp , một dân tộc tuyệt vời
Một ngày làm việc là một ngày đầy kinh ngạc
Người du khách vẩy tay chào Paris với lòng thân ái
Dù PARIS có 3 năm đẫm máu quân thù
Chào nước Pháp , một đất nước phú cường thịnh vượng
Giông tố đã qua , ánh cầu vồng xuất hiện
Tự Do ! Tự Do ! tiếng dương cầm rung lên trong im lặng
Nước Pháp thân yêu ... " ta xin trân trọng gởi lời chào "
Tôn Thất Phú Sĩ - Phỏng dịch
JE VOUS SALUE MA FRANCE
Louis Aragon
Je vous salue, ma France aux yeux de tourterelle,
Jamais trop mon tourment, mon amour jamais trop.
Ma France, mon ancienne et nouvelle querelle,
Sol semé de héros, ciel plein de passereaux…
Je vous salue, ma France, où les vents se calmèrent !
Ma France de toujours, que la géographie
Ouvre comme une paume aux souffles de la mer
Pour que l’oiseau du large y vienne et se confie.
Je vous salue, ma France, où l’oiseau de passage,
De Lille à Roncevaux, de Brest au Montcenis,
Pour la première fois a fait l’apprentissage
De ce qu’il peut coûter d’abandonner un nid !
Patrie également à la colombe ou l’aigle,
De l’audace et du chant doublement habitée !
Je vous salue, ma France, où les blés et les seigles
Mûrissent au soleil de la diversité…
Je vous salue, ma France, où le peuple est habile
À ces travaux qui font les jours émerveillés
Et que l’on vient de loin saluer dans sa ville
Paris, mon cœur, trois ans vainement fusillé !
Heureuse et forte enfin qui portez pour écharpe
Cet arc-en-ciel témoin qu’il ne tonnera plus,
Liberté dont frémit le silence des harpes,
Ma France d’au-delà le déluge, salut !
Louis Aragon,
Le Musée Grévin - 1943
0 nhận xét:
Đăng nhận xét