Thứ Ba, 3 tháng 11, 2015

MON ÂME EST CE LAC MÊME - HỒN TÔI LÀ MẶT HỒ NÀY - Charles SAINTE-BEUVE

HỒN TÔI LÀ MẶT HỒ NÀY 
Charles SAINTE-BEUVE

Tâm hồn tôi , mặt hồ lung linh nắng
Như chiều thu , như ngọn lữa sắp tàn
Đàn chim bay , phân vân đôi cánh trắng
Thuyền lênh đênh theo nhịp mái chèo bơi 

Bầu trời pha lê yên bình giấc ngủ
Rồi mát dần trong giá lạnh về khuya
Đêm thanh vắng nghe từng hơi thở nhẹ
Tấm gương soi phản chiếu những ưu phiền 

Trong tĩnh mịch mặt hồ gương phẳng lặng
Nước trong veo một thoáng đã hoen mờ
Trong khoảng mênh mông dường như bất động
Hạnh phúc mơ hồ vương víu bước chân đi

Chốn an bình , bờ hồ gương trong sáng 
Không điễm trang nhan sắc vẫn tuyệt vời
Vẫn còn nguyên hình ảnh của thiên nhiên
Và lặng lẽ đón ...
Bước chân người lữ thứ

Tôn Thất Phú Sĩ - Phỏng dịch

MON ÂME EST CE LAC MÊME 
Charles SAINTE-BEUVE

Mon âme est ce lac même où le soleil qui penche,
Par un beau soir d'automne, envoie un feu mourant :
Le flot frissonne à peine, et pas une aile blanche,
Pas une rame au loin n'y joue en l'effleurant.

Tout dort, tout est tranquille, et le cristal limpide,
En se refroidissant à l'air glacé des nuits,
Sans écho, sans soupir, sans un pli qui le ride,
Semble un miroir tout fait pour les pâles ennuis.

Mais ne sentez-vous pas, Madame, à son silence,
A ses flots transparents de lui-même oubliés,
A sa calme étendue où rien ne se balance,
Le bonheur qu'il éprouve à se taire à vos pieds,

À réfléchir en paix de bien-aimé rivage,
A le peindre plus pur en ne s'y mêlant pas,
A ne rien perdre en soi de la divine image
De Celle dont sans bruit il recueille les pas ?

Charles SAINTE-BEUVE (1804-1869)

0 nhận xét:

Đăng nhận xét