Chủ Nhật, 1 tháng 11, 2015

LA CUEILLETTE - HÁI CÁNH HOA TƯƠI - GUILLAUME APOLINAIRE

HÁI CÁNH HOA TƯƠI
Guillaume Apollinaire

Ngắt những chùm hoa nở trong vườn
Màu hoa tình ái hoa yêu thương
Kết vội cho em vòng vương miện
Hoa sẽ tàn phai với nắng hè

Hoa xơ xác khi gió mùa trở lại
Lối em về tràn ngập cánh hoa khô
Em yêu thương hãy mơ nhiều mộng ước .
Sợ ngày mai sẽ tan tác tuổi hồng

Cắm cành hoa vào chiếc bình thân ái
Rồi suy tư trong cõi chết diệu kỳ
Bao thống khổ sẽ tan vào mây khói
Mùi hương hoa nức nỡ một tình si

Khu vườn rộng , như lòng ta ích kỷ 
Theo hoa tàn ong bướm cũng bay đi .
Để bây giờ vườn thê lương ảm đạm
Màng đêm buông cánh bướm đã bay về

Hoa sẽ tàn trong căn phòng dương thế
Mỗi cành hoa rơi xuống một niềm đau
Người yêu dấu cho ta chút nghẹn ngào
Tình yêu đó giờ đây như đã chết

Tôn Thất Phú Sĩ - Phỏng dịch 

LA CUEILLETTE
Guillaume Apollinaire

Nous vînmes au jardin fleuri pour la cueillette.
Belle, sais-tu combien de fleurs, de roses-thé,
Roses pâles d'amour qui couronnent ta tête,
S'effeuillent chaque été ?

Leurs tiges vont plier au grand vent qui s'élève.
Des pétales de rose ont chu dans le chemin.
Ô Belle, cueille-les, puisque nos fleurs de rêve
Se faneront demain !

Mets-les dans une coupe et toutes portes doses,
Alanguis et cruels, songeant aux jours défunts,
Nous verrons l'agonie amoureuse des roses
Aux râles de parfums.

Le grand jardin est défleuri, mon égoïste,
Les papillons de jour vers d'autres fleurs ont fui,
Et seuls dorénavant viendront au jardin triste
Les papillons de nuit.

Et les fleurs vont mourir dans la chambre profane.
Nos roses tour à tour effeuillent leur douleur.
Belle, sanglote un peu... Chaque fleur qui se fane,
C'est un amour qui meurt !

Guillaume Apollinaire (1880 - 1918 ) 

0 nhận xét:

Đăng nhận xét