TIẾNG NÓI TRONG KHOẢNG CÁCH
Jacques Réda
Mình có thể dịu dàng hơn một chút
Để tiếng lòng âm vọng đến vô biên
Như cỏ cây nẩy mầm trong lặng lẽ
Gió vi vu nhẹ lướt trên cát mềm
Trong khoảng cách đất trời dần dần tối
Giòng sông trôi lồng lộng nắng chiều buông
Nước dâng cao hàng cây vẩy tay chào
( Khu rừng thẵm âm u nhiều cạm bẫy
Đường đi tới không thể nào quay lại )
Nói nhỏ thôi dù tức giận u sầu
Ai hiểu được điều gì mình muốn nói
Xung quanh ta
Cây cỏ âm u và tiếng gió rì rào
Trong im lặng thoát hình hài ảo mộng
Nụ hôn nồng khép kín bóng hoàng hôn
Tôn Thất Phú Sĩ - Phỏng dịch
LA VOIX DANS L'INTERVALLE
Jacques Réda
Peut-être devons-nous parler encore un peu plus bas,
De sorte que nos voix soient un abri pour le silence;
Ne rien dire de plus que l'herbe en sa croissance
Et la ruche du sable sous le vent.
L'intervalle qui reste à nommer s'enténèbre, ainsi
Que le gué traversé par les rayons du soir, quand le courant
Monte jusqu'à la face en extase des arbres.
(Et déjà dans le bois l'obscur a tendu ses collets,
Les chemins égarés qui reviennent s'étranglent.)
Parler plus bas, sous la mélancolie et la colère,
Et même sans espoir d'être mieux entendus, si vraiment
Avec l'herbe et le vent nos voix peuvent donner asile
Au silence qui les consacre à son tour, imitant
Ce retrait du couchant comme un long baiser sur nos lèvres.
Jacques Réda
0 nhận xét:
Đăng nhận xét