ÁNH TRĂNG BUỒN
Charles Baudelaire
Trăng đến trễ , em thẩn thờ lặng lẽ
Dáng mỹ miều ôm gối mộng tơ vàng
Đôi bàn tay ngọc ngà mơn trớn nhẹ
Đảo Bồng Lai huyền bí cõi mù sương
Lưng chừng núi những đám mây ngũ sắc
Em mơ màng thanh thoát bước phiêu du
Thả tầm mắt nhìn về nơi vô định
Cõi trời xa nở rộ đoá hồng tươi
Có những lúc ánh trăng vàng tê tái
Rơi xuống trần giọt nước mắt thê lương
Em thi sĩ hận tình trong giấc ngủ
Em đưa tay hứng từng giọt mưa buồn
Giọt lệ sầu màu ngũ sắc phân vân
Rồi giấu kín trong trái tim nồng cháy
Tôn Thất Phú Sĩ - Phỏng dịch
TRISTESSES DE LA LUNE
Charles Baudelaire
Ce soir, la lune rêve avec plus de paresse;
Ainsi qu'une beauté, sur de nombreux coussins,
Qui d'une main distraite et légère caresse
Avant de s'endormir le contour de ses seins,
Sur le dos satiné des molles avalanches,
Mourante, elle se livre aux longues pâmoisons,
Et promène ses yeux sur les visions blanches
Qui montent dans l'azur comme des floraisons.
Quand parfois sur ce globe, en sa langueur oisive,
Elle laisse filer une larme furtive,
Un poète pieux, ennemi du sommeil,
Dans le creux de sa main prend cette larme pâle,
Aux reflets irisés comme un fragment d'opale,
Et la met dans son coeur loin des yeux du soleil.
Charles Baudelaire
(1821-1867)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét