CON NGƯỜI VÀ BIỂN CẢ
Charles BAUDELAIRE
Người tự do luôn luôn yêu mến biển
Biển là gương để tự vấn lòng mình
Sóng dạt dào đưa hồn vào vô tận
Tâm trí người không vướng chút sầu đau
Người say mê lặn ngụp trong lòng biển
Với mắt ướt , tay gầy , tim nhỏ bé
Và mỗi lần nghe biển hát tình ca
Âm vang đó như tiếng hờn hoang dã
Người và biển đều âm u bí ẩn
Không thể nào đo được đáy lòng sâu
Không thể biết những thâm cung huyền diệu
Của lòng người và lòng biển lao đao
Biển và người trải dài bao thế kỷ
Gây chiến tranh , gây chết chóc lan tràn
Thích bạo lực hung hăng và tàn sát
Cảnh tử sinh huynh đệ đến muôn đời
Tôn Thất Phú Sĩ - Phỏng dịch
L'HOMME ET LA MER
Charles BAUDELAIRE
Homme libre, toujours tu chériras la mer !
La mer est ton miroir ; tu contemples ton âme
Dans le déroulement infini de sa lame,
Et ton esprit n'est pas un gouffre moins amer.
Tu te plais à plonger au sein de ton image ;
Tu l'embrasses des yeux et des bras, et ton coeur
Se distrait quelquefois de sa propre rumeur
Au bruit de cette plainte indomptable et sauvage.
Vous êtes tous les deux ténébreux et discrets :
Homme, nul n'a sondé le fond de tes abîmes ;
Ô mer, nul ne connaît tes richesses intimes,
Tant vous êtes jaloux de garder vos secrets !
Et cependant voilà des siècles innombrables
Que vous vous combattez sans pitié ni remord,
Tellement vous aimez le carnage et la mort,
Ô lutteurs éternels, ô frères implacables !
Charles BAUDELAIRE (1821-1867)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét