MƯA RƠI
Helèné Dorion
Mưa rơi từng giọt mưa rơi
Bâng khuâng trên lá chơi vơi trên cành
Mưa rơi như tiếng dỗ dành
Chim chiều sãi cánh bay nhanh cuối trời
Vòi rồng phun nước vấy bùn
Con đường trơ trọi vướng đầy sỏi con
Khói mù nhuộm đỏ màu son
Lăng tăng gợn sóng , đá mòn âm u
Chân trời màng lụa xanh xao
Giọt mưa , từng giọt rơi vào hiên che
Mưa rơi tí tách vỉa hè
Nghe trời bật sáng bồn bề quạnh hiu
Ven tường chó chạy ngu ngơ
Đàn bò về muộn thẩn thờ mắt nâu
Đất trời chung một mối sầu
Quanh mình chỉ thấy một màu buồn thiu
Tôn Thất Phú Sĩ - Phỏng dịch
Helèné Dorion
Il pleut. J'entends le bruit égal des eaux ;
Le feuillage, humble et que nul vent ne berce,
Se penche et brille en pleurant sous l'averse ;
Le deuil de l'air afflige les oiseaux.
La bourbe monte et trouble la fontaine,
Et le sentier montre à nu ses cailloux.
Le sable fume, embaume et devient roux ;
L'onde à grands flots le sillonne et l'entraîne.
Tout l'horizon n'est qu'un blême rideau ;
La vitre tinte et ruisselle de gouttes ;
Sur le pavé sonore et bleu des routes
Il saute et luit des étincelles d'eau.
Le long d'un mur, un chien morne à leur piste,
Trottent, mouillés, de grands boeufs en retard ;
La terre est boue et le ciel est brouillard ;
L'homme s'ennuie : oh ! que la pluie est triste!
Hélène Dorion
0 nhận xét:
Đăng nhận xét