MỘNG TƯỞNG
Elisa MERCOEUR
Nếu có một ngày em không còn nhớ đến anh
Nghĩa là ngày trái tim thương yêu sẽ chết
Giọt mật cuối cùng của hạnh phúc sẽ khô
Ly nước đầy đã cạn trong mùa hạ nắng
Năm đã tàn và niềm vui đã hết
Hơi thở yếu dần khi đời sống sắp ra đi
Khi loài hoa không còn mùi hương nữa
Nghĩa là tình em cho anh sẽ tan biến nơi cuối trời
Anh ơi anh !
Một giờ qua là trăm năm xa cách
Bóng tối âm u và mặt trời không trở lại
Em lịm chết trong cuộc tình tuyệt vọng
Màng đêm đen không có tia sáng cuối đường
Tôn Thất Phú Sĩ - Phỏng dịch
Rêverie
Elisa MERCOEUR
Qu'importe qu'en un jour on dépense une vie,
Si l'on doit en aimant épuiser tout son coeur,
Et doucement penché sur la coupe remplie,
Si l'on doit y goûter le nectar du bonheur.
Est-il besoin toujours qu'on achève l'année ?
Le souffle d'aujourd'hui flétrit la fleur d'hier ;
Je ne veux pas de rose inodore et fanée ;
C'est assez d'un printemps, je ne veux pas d'hiver.
Une heure vaut un siècle alors qu'elle est passée ;
Mais l'ombre n'est jamais une soeur du matin.
Je veux me reposer avant d'être lassée ;
Je ne veux qu'essayer quelques pas du chemin.
Elisa MERCOEUR
0 nhận xét:
Đăng nhận xét