NHỮNG GIỌT SƯƠNG
René-François SULLY PRUDHOMME
Màu hồng thắm . Và mơ ước xa xôi
Giọt sương mai , ru mảnh đời câm lặng
Ta đi trên những xác hoa vừa rụng
Bàn tay run , trong đêm vắng im lìm
Những giọt sương rơi không ngừng nghỉ
Trời trong veo ,nhưng sương xuống chập chùng
Chung mối sầu hoa tan tác với trăng suông
Hoa run rẩy tàn bay theo cánh gió
Từ sơ sinh lệ đã đầy trong khoé mắt
Khi bình yên nước mắt nằm im lìm
Rồi bỗng nhiên khổ đau đến bất ngờ
Ngay lập tức lệ tuông như giòng suối
Đời là vậy , một chuổi ngày đau khổ
Là niềm đau luôn dày xéo tâm hồn
Ngay những lúc sống tràn đầy hạnh phúc
Bỗng rùng mình theo giọt lệ trào dâng
Tôn Thất Phú Sĩ - Phỏng dịch
ROSEÉS
René-François SULLY PRUDHOMME
Je rêve, et la pâle rosée
Dans les plaines perle sans bruit,
Sur le duvet des fleurs posée
Par la main fraîche de la nuit.
D'où viennent ces tremblantes gouttes ?
Il ne pleut pas, le temps est clair ;
C'est qu'avant de se former, toutes,
Elles étaient déjà dans l'air.
D'où viennent mes pleurs ? Toute flamme,
Ce soir, est douce au fond des cieux ;
C'est que je les avais dans l'âme
Avant de les sentir aux yeux.
On a dans l'âme une tendresse
Où tremblent toutes les douleurs,
Et c'est parfois une caresse
Qui trouble, et fait germer les pleurs
René-François SULLY PRUDHOMME
(1839-1907)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét