Thứ Hai, 6 tháng 4, 2015

Hạ Chung Nam Sơn quá Hộc Tư Sơn nhân túc, trí tửu - Lý Bạch

下終南山過斛 
斯山人宿置酒 

暮 從 碧 山 下
山 月 隨 人 歸
卻 顧 所 來 徑
蒼 蒼 橫 翠 微
相 攜 及 田 家
童 稚 開 荊 扉
綠 竹 入 幽 徑
青 蘿 拂 行 衣
歡 言 得 所 憩
美 酒 聊 共 揮
長 歌 吟 松 風
曲 盡 河 星 稀
我 醉 君 復 樂
陶 然 共 忘 機

李 白

HẠ CHUNG NAM SƠN QUÁ HỘC KỲ SƠN NHÂN TÚC TR1 TỬU

Mộ tùng bích sơn hạ 
Sơn nguyệt tuỳ nhân quy 
Khước cố sở lai kính 
Thương thương hoành thuý vi 
Tương huề cập điền gia 
Đồng trĩ khai hình phi 
Lục trúc nhập u kính 
Thanh la phất hành ý 
Hoan ngôn đắc sở điềm
Mỹ tửu liêu cộng huy 
Trường ca ngâm tùng phong 
Khúc tận hà tinh hy 
Ngã tuý quân phục lạc
Đào nhiên cộng vong ky

Lý Bạch



Chú thích :

Chung Nam Sơn cách thành Nam Tây An phủ 50 dặm, giờ là huyện Trường An Thiểm Tây 
Thúy vi: dùng để xưng núi nhỏ bên cạnh các núi cao 
kinh phi: cửa làm bằng cây khô 
khế: ý nói nghỉ ngơi 
cộng huy: cùng nâng ly uống rượu 
Tùng Phong: tên một bài ca 
Hà: chỉ Thiên hà 
Đào nhiên: thần thái vui sướng 
Vong ky: quên đi cơ cảnh đề phòng trong đời sống

Dịch nghĩa : 

Bốn câu đầu tả cảnh về chiều, bốn câu tới tả cảnh vào tới chỗ nghỉ chân, sáu câu cuối tả cảnh trong nhà cùng nhau uống rượu vui vầỵ

Một bài thơ đầy phóng túng tiêu biểu của Lý Bạch. Thiên nhiên, bạn bè và rượu và tạ Bài thơ tự nhiên từ đầu đến cuối một hơi là xong, không một vẻ ngập ngừng, ngẫm nghĩ; đi chơi núi, chiều về gặp người bạn, cùng trò chuyện, mời về nhà nghỉ chân, rượu đem ra cùng nhau uống, ca hát tận tình quên đi một ngày (làm việc/du ngoạn) mệt nhọc. 

1. Chiều về đi xuống núi Chung Nam đã đậm màu 
2. Trăng từ trên núi đi theo về 
3. Ngoảnh dầu lại nhìn lối đi 
4. Trời bàng bạc một màu xanh đậm trên lưng núi 
5. Gặp người trên đường dắt tay nhau về làng 
6. Có đứa nhỏ ra mở cái cổng bằng cây 
7. Trên đường vào có tre xanh mọc lan ra vệ đường 
8. Lá cây đụng vào áo lúc ta đi qua 
9. Nói chuyện vui vẻ đã có chỗ nghỉ ngơi 
10. Rượu ngon cùng nhau đem ra uống 
11. Ca vang, ngâm một bài Tùng Phong 
12. Hát xong thì tinh tú trên trời đã bớt đi 
13. Ta say khước, bạn cũng vui quá 
14. Cùng thoải mái quên hết chuyện thường ngày

Dịch thơ : Trần Trọng Kim

Non xanh chiều tối xuống mau
Theo người trăng núi trước sau cùng về
Ngoảnh đầu trông lại đường đi
Chắn ngang một bức xanh rì xa xa
Cùng nhau về đến điền gia
Tiểu đồng mở cửa bước ra đứng chờ
Đường vào bóng trúc dập mờ
Cỏ xanh lướt áo cạnh bờ lôi thôi
Vui mừng được chỗ nghỉ ngơi
Rượu ngon lại dọn cùng mời uống say
Ngâm nga Tùng gió điệu hay
Hát xong một khúc sao mây thưa rồi
Ta say anh lại cùng vui
Đấy đây vui sướng việc đời bỏ quên

Dịch thơ : Trần Trọng San

Chiều hôm xuống núi biếc
Trăng núi theo chân người
Ngoảnh đầu trông lối cũ
Hơi núi xanh chơi vơi
Dắt nhau đến trang trại
Trẻ nhỏ mở then mây
Tre xanh vào ngõ thắm
Dây leo chạm áo ai
Vui được nơi nghỉ lại
Rượu ngon cùng nhau say
Hát vang khúc "Gió thông"
Hát xong sao mờ phai
Tôi say bạn cũng vui
Hớn hở cùng quên đời

Dịch thơ : Nguyễn Khuyến

Chiều hôm bước xuống chân đèo
Bóng trăng trên núi cũng theo người về
Ngảnh mặt lại dằm dìa nẻo tắt
Rặng non xa xanh ngắt một màu
Nhà quê sẵn rủ rê nhau
Trẻ thơ lần mở cửa lau khuyên chào
Khóm trúc biếc chen vào ngõ chật
Ngọn la xanh sẽ phất áo người
Mừng rằng được chốn thảnh thơi
Rượu ngon chuốc chén đầy vơi ta cùng
Tiếng hát lẫn gió thông lác đác
Khúc ca tàn xơ xác vẻ sao
Mình say bác cũng lao đao
Cho xong một cuộc biết bao chuyện đời

Dịch thơ : Cường Thiết

Đêm hôm từ núi xuống
Trăng núi cũng về theo
Ngảnh lại con đường nhỏ
Xanh xanh vắt ngang đèo
Nhà thôn dắt nhau tới
Em bé mở cửa sài
Trúc biếc tràn ngõ tối
Bìm xanh phất áo dài
Được lời mừng trú lại
Rượu qúy cùng nâng tay
Tùng phong ngâm một khúc
Điệu vãn bóng sao vơi
Tôi say bác vui vẻ
Hể hả quên việc đời

Witter Bynner :

Down the blue mountain in the evening, 
Moonlight was my homeward escort. 
Looking back, I saw my path 
Lie in levels of deep shadow.... 
I was passing the farm-house of a friend, 
When his children called from a gate of thorn 
And led me twining through jade bamboos 
Where green vines caught and held my clothes. 
And I was glad of a chance to rest 
And glad of a chance to drink with my friend.... 
We sang to the tune of the wind in the pines; 
And we finished our songs as the stars went down, 
When, I being drunk and my friend more than happy, 
Between us we forgot the world.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét