Chủ Nhật, 5 tháng 4, 2015

Mộng Lý Bạch II - Đỗ Phủ

夢 李 白 二 首 之 二 

浮 雲 終 日 行
遊 子 久 不 至
三 夜 頻 夢 君
情 親 見 君 意
告 歸 常 局 促
苦 道 來 不 易
江 湖 多 風 波
舟 楫 恐 失 墜
出 門 搔 白 首
若 負 平 生 志
冠 蓋 滿 京 華
斯 人 獨 憔 悴
孰 云 網 恢 恢
將 老 身 反 累
千 秋 萬 歲 名
寂 寞 身 後 事

杜 甫

MỘNG LÝ BẠCH II

Phù vân chung nhật hành 
Du tử cửu bất chí 
Tam dạ tần mộng quân 
Tình thân kiến quân ý 
Cáo quy thường cục xúc 
Khổ đạo lai bất dị 
Giang hồ đa phong ba 
Chu tiếp khủng thất trụy 
Xuất môn tao bạch thủ 
Nhược phụ bình sinh chí 
Quan cái mãn kinh hoa 
Tư nhân độc tiều tụy 
Thục vân võng khôi khôi 
Tương lão thân phản lụy 
Thiên thu vạn tuế danh 
Tịch mịch thân hậu sự 

Đỗ Phủ

Dịch nghĩa : Mơ thấy Lý Bạch 

Mây trôi bềnh bồng cả ngày nay 
Người khách ham chơi lâu ngày không thấy tới 
Ba hôm nay nằm mộng thấy bạn 
Thâm tình của bạn lộ rõ ta thấy 
Lúc cáo từ bạn có vẻ bồn chồn không an 
Nói rằng đường xá khó khăn không dễ lại thăm 
Sông hồ nhiều sóng gió 
Chèo lái sợ sẩy tay chìm thuyền 
Ra cửa còn xoa xoa đầu tóc bạc 
Có vẻ như nghịch ý mình sao đó 
Nào mũ, nào lọng đầy kinh đô 
Chỉ có mình người này là tiều tụy 
Ai bảo lưới trời lồng lộng 
Về già rồi hóa ra thân lại bị lụy 
Ngàn năm vạn năm sau danh tiếng 
Nhưng chết đi rồi thì im lìm chẳng còn gì để nói 

Dịch thơ : Trần Trọng San 

Mây nổi suốt ngày trôi 
Người đi mãi biền biệt 
Ba đêm hằng mộng anh 
Thấy anh tình thắm thiết 
Chào về thường bịn rịn 
Ôi đến nhau khó thật 
Sông hồ sóng gió nhiều 
Thuyền bè e đắm mất 
Dường trái chí bình sinh 
Bước ra gãi đầu bạc 
Mũ lọng đầy kinh hoa 
Một người này xơ xác 
Lồng lộng lưới trời giăng 
Gần già lụy chẳng thoát 
Ngàn thu tiếng để đời 
Ích gì sau lúc thác 

Dịch thơ : Nam Trân 

Mây nổi chạy quanh ngày 
Khách du đâu vắng biệt 
Ba đêm gặp bác luôn 
Lòng tôi bác đã biết 
Lối lại kêu khó khăn 
Ðòi về chi mải miết 
Sông hồ sóng gió nhiều 
Chèo lái lo khôn xiết 
Chí cũ chắc không đành 
Bước ra đầu lắc riết 
Ðầy kinh mũ lọng ai 
Người ấy riêng thua thiệt 
Ðeo lụy lúc hồ già 
Ai rằng trời xét nét 
Muôn năm tiếng để đời 
Vô ích sau khi chết 

Dịch thơ : Á Nam Trần Tuấn Khải 

Ðám mây nổi suốt ngày trôi lững thững 
Du tử kia đằng đẵng biết bao về 
Luôn ba đêm thấy bạn lúc nằm mê 
Biết bạn vẫn nặng nề tình thân ái 
Khi lui gót băn khoăn ngần ngại 
Giận đường đi lối lại khó bao nhiêu 
Bước giang hồ sóng gió nổi sôi nhiều 
Những e sợ lái chèo khi sẩy lạc 
Ra tới cửa giơ tay xoa tóc bạc 
Chí bình sinh không thỏa được nghĩ buồn chưa 
Nào lọng che nào mũ đội đầy rẫy khắp kinh đô 
Sao người ấy bơ phờ riêng một kiếp 
Ai dám bảo lưới trời to rộng khiếp 
Ðến thân già còn vương vít mãi chưa thôi 
Tiếng tăm muôn thuở nghìn đời 
Âm thầm lặng lẽ nữa rồi thân sau 

Dịch thơ : Nguyễn Phước Hậu 

Suốt ngày mây trôi êm 
Chơi lâu chưa về đến 
Mộng thấy bạn ba đêm 
Thâm tình đà lộ hiện. 
Đường đi thăm gian khó 
Cáo từ vẻ không yên 
Sông hồ nhiều sóng gió 
Sẩy lái lỡ chìm thuyền. 
Ra cửa xoa đầu bạc 
Chưa thỏa chí trên đời. 
Khắp kinh lọng, mũ khoát 
Sao tiều tụy riêng người. 
Lưới trời ôi lồng lộng! 
Già lại bị lụy thân. 
Dù ngàn năm danh vọng 
Hậu sự cũng âm thầm. 

Dịch thơ : Nguyễn Tâm Hàn 

Phiêu bồng khắp chốn trời mây 
Lạ ! sao ông chẳng chốn này ghé chơi 
Ba đêm mộng ở cạnh người 
Cùng nhau trò chuyện đầy vơi nỗi niềm 
Chia tay lòng lộ ưu phiền 
Trùng phùng hẳn phải hữu duyên mới thành 
Bước giang hồ ít điều lành 
Sểnh tay chèo vuột cũng đành thế thôi 
Vuốt đầu tóc trắng như vôi 
Âm thầm lặng lẽ ngậm ngùi bước đi 
Mão quan đầy khắp kinh kỳ 
Sao người chịu cảnh lâm ly thân tàn 
Lưới trời giăng ngập thế gian 
Bắt thân già chịu trăm ngàn đắng cay 
Chữ Danh còn mãi đời này 
Xác hòa cát bụi, mưa bay bẽ bàng 

Dịch thơ : Trần Văn Thường 

Lang thang mây suốt ngày trôi 
Lâu không thấy lại, bạn - người lãng du 
Ba đêm bạn đến trong mơ 
Biết tình bạn chẳng bao giờ phôi phai 
Cáo từ khắc khoải bạn rằng 
Đường đi thật chẳng dễ dàng huynh ơi 
Sông hồ sóng gió nhiều nơi 
Lỡ thuyền sảy lái thì thôi cũng đành 
Bạc đầu chẳng thoả bình sinh 
Mũ quan, lọng gấm riêng mình thiệt thua 
Lưới mây thục chặt mà thưa 
Để khi già lại buộc vào luỵ thân 
Vạn nghìn năm chút danh này 
Khi thân cát bụi còn hay biết gì. 

Dịch thơ : Anh Nguyên 

Suốt ngày mây cứ nổi trôi, 
Người đi xa mãi chân trời, về đâu. 
Ba lần thấy bác đêm thâu, 
Vì tình thân thiết hiểu nhau dễ dàng. 
Ra đi, từ biệt chẳng an, 
Đường về không phải dễ dàng gì đâu. 
Sông hồ, sóng gió bạc đầu, 
Mái chèo rơi mất, tìm đâu ra nào! 
Rời nhà, gãi tóc bạc phau, 
Chí bình sinh bỏ lúc nào không hay. 
Kinh thành, mũ lọng lúc này, 
Riêng người đây vẫn mặt mày khổ đau. 
Lưới trời lồng lộng thấy đâu, 
Thân già còn phải âu sầu trái ngang. 
Ngàn Thu tên tuổi còn vang, 
Tấm thân vẳng lặng chẳng màng việc sau... 

Dịch thơ : Viên Thu 

Bềnh bồng mây nổi cả ngày nay, 
Du tử biệt tăm chẳng đến đây. 
Ba bửa nằm mơ trông thấy bạn, 
Vì tình sâu đẫm nổi niềm tây. 

Giả từ,bạn trở nên day dứt 
Đường xá đi về nhọc lắm thay. 
Sóng gió sông hồ đâu đoán được, 
Thuyền nan lèo lái sợ non tay. 

Ra cửa còn xoa đầu tóc bạc, 
Dường như chẳng thỏa chí rồng mây. 
Kinh đô mão lọng tràn đầy cả, 
Tiều tụy thương riêng lắm kẻ này. 

Lồng lộng lưới trời khe khắc vậy! 
Kiếp già ai ngỡ lụy thân cay. 
Ngàn năm,vạn thuở lưu danh đó, 
Cát bụi hòa tan thế cũng hoài! 

Dịch thơ : Nguyễn Minh 

Mây trôi suông cả ngày lãng đãng 
Du tử kia lâu chẳng tăm hơi 
Ba đêm mộng, ông lại chơi 
Tình thân đã thấy tuyệt vời nơi ông 

Lúc cáo lui bất an lộ vẻ 
Đường gian nan không dễ lại qua 
Sông hồ sóng cả gió to 
Đắm chìm có thể khi đò vượt qua 

Khi ra cửa còn xoa đầu bạc 
Chí bình sinh chưa đắc địa chăng ? 
Kinh hoa mủ lọng giăng giăng 
Chỉ mình người ấy vẫn hằng xác xơ 

Ai nói rằng trời cơ lồng lộng 
Thân sắp già lại cõng ưu phiền 
Kể chi danh tiếng vạn niên 
Khi thân xác đã im lìm còn đâu

Witter Bynner :

This cloud, that has drifted all day through the sky, 
May, like a wanderer, never come back.... 
Three nights now I have dreamed of you -- 
As tender, intimate and real as though I were awakẹ 
And then, abruptly rising to go, 
You told me the perils of adventure 
By river and lake-the storms, the wrecks, 
The fears that are borne on a little boat; 
And, here in my doorway, you rubbed your white head 
As if there were something puzzling yoụ 
...Our capital teems with officious people, 
While you are alone and helpless and poor. 
Who says that the heavenly net never fails? 
It has brought you ill fortune, old as you arẹ 
...A thousand years' fame, ten thousand years' fame- 
What good, when you are dead and gonẹ

0 nhận xét:

Đăng nhận xét