Thứ Hai, 6 tháng 4, 2015

Nguyệt dạ ức xá đệ - Đỗ Phủ

月 夜 憶 舍 弟 

戍 鼓 斷 人 行 
秋 邊 一 雁 聲 
露 從 今 夜 白 
月 是 故 鄉 明 
有 弟 皆 分 散 
無 家 問 死 生 
寄 書 長 不 達 
況 乃 未 休 兵

杜 甫

NGUYỆT DẠ ỨC XÁ ĐỆ

Thú cổ đoạn nhân hành 
Thu biên nhất nhạn thanh 
Lộ tòng kim dạ bạch 
Nguyệt thị cố hương minh 
Hữu đệ giai phân tán 
Vô gia vấn tử sanh
Ký thư trường bất đạt 
Huống nãi vị hưu binh

Đỗ Phủ

Chú thích :

Thú cổ: trống dùng chỗ biên phòng 
Biên: chỉ miền biên tái

Dịch nghĩa : 

Hai câu dầu vang lên một tiếng trống, một tiếng nhạn. Ngoài ra mọi thứ đều im bặt, không người, không tin tức, không liên lạc ... Chỉ ngồi bó gối nhớ về quê hương, sương bạc phau phau lạnh lùng như nỗi nhớ nhà một mình không người thân. Lòng bồn chồn lo lắng, ngóng đợi, hy vọng, nghĩ ngợi, lo sợ ... sợ biết tin mà vẫn muốn biết tin nhĩ ...
Đầu là tiếng trống giới nghiêm, cuối là chinh chiến vẫn còn sôi động, giữa là thi nhân với một nỗi bồn chồn, nhìn trăng như thấy mình đang ở quê hương ...

Tiếng trống trận vang lên nơi biên phòng, hành nhân không còn ai dám qua lại 
Mùa thu miền biên tái nghe có tiếng kêu của một con chim nhạn 
Sương xuống đêm nay trắng phau 
Trăng rõ sáng ngời như ở cố hương 
Có người em đều bị loạn lạc phân tán 
Không có nhà cửa để mà thăm hỏi chết sống ra sao 
Gởi thơ lâu ngày mà không biết có tới nơi không 
Huống hồ binh sự còn chưa ngừng nhĩ

Dịch thơ : Trần Trọng San

Trống dồn dứt vết chân đi
Nhạn thu một tiếng biên thùy bi ai
Đêm nay sương trắng đã rơi
Quê xưa giờ vẫn sáng ngời bóng trăng
Có em đều đã chia tan
Không nhà mà đến hỏi thăm mất còn
Gởi thư thư chẳng tới luôn
Huống chi chinh chiến nay còn chưa thôi

Dịch thơ : Trần Trọng Kim

Trống đồn khách phải dừng chân
Ngoài biên thu tới tiếng gần nhạn bay
Sương sa trắng xóa đêm nay
Trăng kia vằng vặc soi ngay quê nhà
Có em ly tán cách xa
Không nhà sống thác biết là hỏi đâu
Gửi thư chẳng đến đã lâu
Huống chi binh lửa lúc nào mới yên

Witter Bynner :

A wanderer hears drums portending battlẹ 
By the first call of autumn from a wildgoose at the border, 
He knows that the dews tonight will be frost. 
...How much brighter the moonlight is at home! 
O my brothers, lost and scattered, 
What is life to me without yoủ 
Yet if missives in time of peace go wrong -- 
What can I hope for during war?

0 nhận xét:

Đăng nhận xét