Thứ Hai, 6 tháng 4, 2015

Thiên mạt hoài Lý Bạch - Đỗ Phủ

天 末 懷 李 白 

涼 風 起 天 末 
君 子 意 如 何 
鴻 雁 幾 時 到 
江 湖 秋 水 多 
文 章 憎 命 達 
魑 魅 喜 人 過 
應 共 冤 魂 語 
投 詩 贈 汨 羅

杜 甫

THIÊN MẠT HOÀI LÝ BẠCH

Lương phong khởi thiên mạt
Quân tử ý như hà 
Hồng nhan kỷ thời đáo
Giang hồ thu thủy đa
Văn chương tăng mệnh đạt
Lị vị hỉ nhân qua 
Ưng cộng oan hồn ngữ
Ðầu thi tặng Mịch La

Đỗ Phủ

Chú thích :

Mịch La: tên con sông nhánh của sông Tương, nơi Khuất Nguyên tự trầm.
Đổ Phủ làm bài này trong mùa thu năm 759, tại Tân Châu, trong khi Lý Bạch đang trên đường đi đày đến Dạ Lang, qua sông Trường giang và hồ Động Đình

Dịch nghĩa : 

Bài thơ nặng chữ "hoài", nhớ đến người bạn ở chân trời, "ý như hà", "kỷ thời đáo", "Ưng cộng ngữ" , đầy vẻ nhớ nhung, hoài niệm; 

Gió mát nổi lên ở cuối chân trời 
Bạn đang nghĩ gì nhĩ ? 
Chim hồng nhạn (chỉ Lý Bạch) bao giờ mới đến đây 
Sông hồ (hiện giờ mùa thu) nhiều nước 
Văn chương vốn vẫn đố kỵ vận mệnh được hanh thông 
Yêu quái vốn vẫn vui mừng trêu người đi qua 
Chắc bây giờ bạn đang trò chuyện với oan hồn (Khuất Nguyên) 
Đang ném bài thơ xuống sông Mịch La để tặng

Dịch thơ : Trần Trọng San

Gió đà thổi mát chốn chân trời
Không biết sao rồi ý nghĩ ai
Hồng nhạn xa vời tin tức vắng
Sông hồ tràn ngập nước thu đầy
Văn chương thường ghét ghen cùng mệnh
Yêu quái mừng vui thấy có người
Chắc với hồn oan đang nói chuyện
Làm thơ gieo tặng Mịch La rồi

Dịch thơ : Trần Trọng Kim

Cuối năm gió lạnh nổi lên
Ý người quân tử nghĩ nên thế nào
Bao giờ hồng nhạn bay vào
Nước thu cuồn cuộn đầy vào hồ sông
Văn chương ghét mệnh đạt thông
Quỷ ma yêu quái chỉ mong trêu người
Nên cùng kẻ khác trao lời
Gieo thơ sông Mịch tặng ai một bài

Dịch thơ : Hoàng Tạo

Bên trời nổi gió lạnh
Quân tử nghĩ sao đây
Hồng nhạn bao giờ đến
Sông biển nước thu đầy
Văn chương ghen gặp vận
Ma quỷ thích trêu người
Cùng oan hồn nói chuyện
Sông Mịch chuyển thư này

Witter Bynner :

A cold wind blows from the far skỵ... 
What are you thinking of, old friend? 
The wildgeese never answer mẹ 
Rivers and lakes are flooded with rain. 
...A poet should beware of prosperity, 
Yet demons can haunt a wanderer. 
Ask an unhappy ghost, throw poems to him 
Where he drowned himself in the Milo River.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét