風 雨
淒 涼 寶 劍 篇
羈 泊 欲 窮 年
黃 葉 仍 風 雨
青 樓 自 管 絃
新 知 遭 薄 俗
舊 好 隔 良 緣
心 斷 新 豐 酒
銷 愁 斗 幾 千
李 商 隱
PHONG VŨ
Thê lương bảo kiếm thiên
Cơ bạc dục cùng niên
Hoàng diệp nhưng phong vũ
Thanh lâu tự quản huyền
Tân tri tao bạc tục
Cựu hiếu cách lương duyên
Tâm đoạn tân phong tửu
Tiêu sầu đẩu cơ thiên
Lý Thương Ẩn
Chú thích :
Bảo kiếm thiên: Quách Chấn thời Đường làm. Vũ Hậu hỏi Chấn thơ tập làm ra, bèn dâng lên bài này
Thanh lâu: nơi kỷ nữ ở
Tân phong: Hán cao tổ dời Phong Phố, lập ra Tân Phong, giờ ở đông bắc huyện Lâm Đồng Thiểm Tây
Dịch nghĩa :
Thi nhân sầu đời, từ bài "Bảo Kiếm thiên", đến thân thế, đến sự đổi thay, đến tình cảnh bạn bè, cuối cùng chỉ còn biết vài ngàn đồng tiền ném xuống mua rượu để quên đời ? Rốt cuộc từ đâu ra nhĩ ? Ắt hẳn là cơn mưa gió ngoài kia đã gợi cho thi nhân đời lưu lạc ...
Thật là thê lương, bài Bảo Kiếm thiên
Ăn nhờ phiêu bạc muốn hết năm hết tháng
Lá vàng trên cây vẫn còn chịu gió mưa
Trên lầu xanh, tiếng nhạc vẫn còn tấu du dương
Bạn bè mới bị phong tục kiêu bạc làm khổ
Bạn bè cũ thì đã sớm bị chia lìa nhân duyên
Lòng muốn đứt đoạn, rượu Tân Phong
Vài ngàn đồng tiền mới tiêu hết nỗi sầu
Dịch thơ : Nguyễn Minh
Nghe xót xa bài thơ Bảo Kiếm
Ta long đong gần chiếm cuộc đời
Lá vàng mưa gió tơi bời
Lầu xanh đàn sáo không ngơi dặt dìu
Người mới quen thảy đều bạc bẽo
Bạn tri âm khuất nẻo tình duyên
Rượu Tân Phong đã muốn quên
Giải sầu vẫn phải mua tiền ngàn quan
Dịch thơ : Viên Thu
Bài thơ Bảo kiếm thảm thương ơi,
Ta đã long đong trọn cuộc đời!
Mưa gió lá vàng rơi lả tả,
Sáo đàn lầu biếc vọng chơi vơi.
Khách quen, thói tục tầm thường cả,
Bạn cũ, tình duyên cách trở rồi.
Định dứt rượu Tân phong chẳng uống,
Lại ngàn quan chuốc, giải sầu thôi!
Dịch thơ : Mai loc
Thê lương thay bài thơ “ Bảo Kiếm “
Đời long đong xao xuyến hồn ta .
Lá vàng mưa gió xót xa
Lầu xanh đàn sáo vọng ra đêm ngày .
Bạn mới quen lòng hay bạc bẽo ,
Tri âm nào lạc nẽo tình duyên .
Rượu Tân Phong muốn ngưng liền ,
Nhưng khi sầu giải ngàn tiền vẫn mua .
Dịch thơ : Lâm Trung Phú
Thơ "Bảo Kiếm " thê lương
Long đong gần trọn đường .
Gió mưa lá úa dập .
Đàn sáo lầu xanh vương !
Bạn mới lòng thường bạc
Người cũ cách mỗi phương !
Rượu Tân Phong định bỏ
Lại tốn giải sầu thương !!!!
Witter Bynner :
I ponder on the poem of The Precious Dagger.
My road has wound through many years.
...Now yellow leaves are shaken with a gale;
Yet piping and fiđling keep the Blue Houses merrỵ
On the surface, I seem to be glad of new people;
But doomed to leave old friends behind me,
I cry out from my heart for Xinfeng wine
To melt away my thousand woes.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét