Chủ Nhật, 5 tháng 4, 2015

Cổ nguyên thảo tống biệt - Bạch Cư Dị

古 原 草 送 別  

離 離 原 上 草

一 歲 一 枯 榮

野 火 燒 不 盡

春 風 吹 又 生

遠 芳 侵 古 道
晴 翠 接 荒 城
又 送 王 孫 去
萋 萋 滿 別 情

白 居 易


CỔ NGUYÊN THẢO TỐNG BIỆT

Ly ly nguyên thượng thảo 
Nhất tuế nhất khô vinh 
Dã hoả thiêu bất tận 
Xuân phong xuy hựu sinh 
Viễn phương xâm cổ đạo 
Tình thuý tiếp hoang thành 
Hựu tống vương tôn khứ 
Thê thê mãn biệt tình

Bạch Cư Dị

Dịch nghĩa : 

Có sách cho rằng thi nhân ví cỏ với tiểu nhân, cháy hết rồi lại mọc rạ Tôi đọc bài này lại có cảm giác thi nhân cảm xúc màu xanh tươi tốt vô bờ vô bến của cỏ, nghĩ đến đã có lúc thấy đồng trống khô khan trụi lủi, cảnh ly biệt, lại làm liên tưởng đến sự thay đổi không ngừng của kiếp sống.

Rậm rì cỏ trên đồng bằng 
Mỗi năm lại mỗi lần khô héo rồi tươi tốt 
Lửa đồng thiêu không hết 
Gió xuân thổi lại sinh sản ra 
Mơn mởn từ xa xa, lấn ra mặt đường cũ xưa 
Màu xanh mướt liền với bức thành hoang 
Lại tiễn đưa khách quý đi 
Xanh tươi chan chứa cả mối tình ly biệt

Dịch thơ : Tản Đà

Đồng cao cỏ mọc như chen
Khô tươi thay đổi hai phen năm tròn
Lửa đồng thiêu cháy vẫn còn
Gió xuân thổi tới mầm non lại trồi
Xa xa thơm ngát dặm dài
Thành hoang láng biếc khi trời tạnh mưa
Vương tôn đi lại tiễn đưa
Biết bao tình biệt đầm đía lướt theo

Dịch thơ : Trần Trọng Kim

Cỏ kia chằng chịt trên gò
Một năm thay đổi vinh khô một lần
Lửa đồng đốt chẳng trừ căn
Lại lên mơn mởn khi xuân trở về
Thơm xa ngào ngạt lối đi
Màu xanh lấp lánh tiếp kề thành hoang
Lại đưa du khách lên đường
Tốt tươi xiết nỗi đoạn trường phân ly

Dịch thơ : Song Nguyễn  Hàn Tú 

Một vùng đồng cỏ tốt tươi 
Mùa khô nóng cháy qua rồi lại xanh 
Sống lây lất dưới nắng hanh 
Mầm non vươn mọc tiết lành lập Xuân 
Hương đồng cỏ nội ngập tràn 
Mầu xanh phủ tới sát chân tường thành 
Tiễn vương tôn lại cung đình 
Lòng vui mở hội, ân tình chứa chan 

Dịch thơ : Nguyễn Phước Hậu 

Cỏ đồng xanh mát rượi 
Mỗi năm héo rồi tươi 
Lửa đồng thiêu chẳng rụi 
Gió xuân thổi sinh sôi 
Hương đồng lan ngập lối 
Xanh ngát tới thành đê 
Đưa vương tôn về phủ 
Tình ly biệt lê thê. 

Dịch thơ : Trần Văn Thường 

Cỏ xanh mướt mênh mông 
Năm một lần héo nỏ 
Không thiêu hết,lửa đồng 
Gió xuân về lại nở 
Hương lại thơm đường cũ 
Xanh ngút tận thành hoang 
Mịn màng đến bâng khuâng 
Tiễn vương tôn về phủ 

Dịch thơ : Phụng Hà: 

Trên đồng cỏ rậm mọc xô bồ, 
Mỗi năm hai bận tươi rồi khô. 
Lửa đồng hừng hực gốc không diệt, 
Gió xuân nhè nhẹ mầm đã nhô. 
Trời xa hương ngát lan đường cũ, 
Ngày tạnh sắc xanh tiếp thành cao. 
Công tử lên đường nay đưa tiễn, 
Biệt tình cỏ mượt cũng nao nao. 

Dịch thơ : Anh Nguyên 

Trên đồng cỏ mọc xanh rì, 
Mỗi năm khô héo rồi thì lại tươi. 
Lửa đồng đốt một phần thôi, 
Gió xuân thổi đến, mọc trồi lên ngay. 
Hương thơm, đường cũ tràn đầy, 
Tạnh mưa, xanh biếc tới ngay chân thành. 
Vương tôn tiễn lúc khởi hành, 
Mối tình ly biệt cỏ xanh tràn đồng... 

Witter Bynner :

Boundless grasses over the plain 
Come and go with every season; 
Wildfire never quite consumes them -- 
They are tall once more in the spring wind. 
Sweet they press on the old high-road 
And reach the crumbling city-gatẹ... 
O Prince of Friends, you are gone again.... 
I hear them sighing after yoụ

0 nhận xét:

Đăng nhận xét