Thứ Hai, 6 tháng 4, 2015

Tầm Nam khê Thường Sơn đạo nhân ẩn cư - Lưu Trường Khanh

尋南溪常山道人隱居 

一 路 經 行 處 
莓 苔 見 履 痕 
白 雲 依 靜 渚 
春 草 閉 閑 門 
過 雨 看 松 色 
隨 山 到 水 源 
溪 花 與 禪 意 
相 對 亦 忘 言

劉 長 卿

TẦM NAM KHÊ THƯỜNG SƠN ĐẠO NHÂN ẨN CƯ

Nhất lộ kinh hành xứ 
Mỗi đài kiến lý ngân 
Bạch vân y tĩnh chử 
Xuân thảo bế nhàn môn 
Quá vũ khán tùng sắc 
Tuỳ sơn đáo thuỷ nguyên 
Khê hoa dữ thiền ý 
Tương đối diệc vong ngôn

Lưu Trường Khanh

Dịch nghĩa : 

Bài thơ là một cảnh đi tìm, theo dấu chân, vừa tìm vừa ngăm cảnh, đi hoài cho đến tận cùng. Rốt cuộc thi nhân đã thấy gì ở đoạn cuối: vô ngôn, niêm hoa vi tiếu (cành hoa và thiền). Tùy hứng nhi lai nhĩ;

Đi qua một con đường nơi nơi 
Thấy có dấu giày in trên đám rêu xanh 
Mây trắng lững lờ trên bãi nước yên tĩnh 
Cỏ thơm mọc chắn lối đi đến chỗ u cư 
Mưa tạnh ngắm nhìn vẻ màu cây tùng 
Đi theo đường mòn trên núi đến tận đầu con lạch 
Hoa dại bên lạch, ý vị của thiền 
Tương đối cũng quên lời

Dịch thơ : Trần Trọng Kim

Con đường đi lại đã quen
Trên rêu dấu guốc thấy in rành rành
Bãi êm mây trắng bao quanh
Cửa vào che kín cỏ xanh mịt mùng
Mưa xong ngắm vẻ cây tùng
Theo đường núi đến chỗ cùng thủy nguyên
Hoa khe thiền ý đôi bên
Trông nhau đứng sững cũng quên ngỏ lời

Witter Bynner :

Walking along a little path, 
I find a footprint on the moss, 
A while cloud low on the quiet lake, 
Grasses that sweeten an idle door, 
A pine grown greener with the rain, 
A brook that comes from a mountain source -- 
And, mingling with Truth among the flowers, 
I have forgotten what to saỵ

0 nhận xét:

Đăng nhận xét