Thứ Hai, 6 tháng 4, 2015

Tiễn biệt Vương thập Nhất nam du - Lưu Trường Khanh

餞別王十一南遊

望 君 煙 水 闊 
揮 手 淚 霑 巾 
飛 鳥 沒 何 處 
青 山 空 向 人 
長 江 一 帆 遠 
落 日 五 湖 春 
誰 見 汀 洲 上 
相 思 愁 白 蘋

劉 長 卿

TIỄN BIỆT VƯƠNG THẬP NHẤT NAM DU

Vọng quân yên thuỷ khoát 
Huy thủ lệ triêm cân 
Phi điểu một hà xứ 
Thanh sơn không hướng nhân 
Trường giang nhất phàm viễn 
Lạc nhật ngũ hồ xuân 
Thuỳ kiến đinh châu thượng
Tương tư sầu bạch tần

Lưu Trường Khanh

Chú thích :

Ngũ hồ: có hai nghĩa: một là nói năm hồ ở nước Sở ngày xưa là: Bá dương hồ, Động đình hồ, Sào hồ, Thái hồ và Chung hồ. Hai là tên thường gọi Thái hồ ở khoảng giữa tỉnh Giang tô và Chiết giang, vì hồ ấy có năm ngả như năm hồ họp lại làm một 
Đinh châu: đất ở giữa sông biển, nhỏ gọi là đinh, lớn gọi là châu

Dịch nghĩa : 

Hm, một cảnh biệt ly thời xưa ? Đem bỏ vào cảnh biệt ly thời này giữa một cặp tình nhân cũng rất là hợp, vì ta chỉ thấy đơn thuần tâm tình biệt ly, một sự mất mát, xa cách, chỉ thấy mây nước, núi trơ, chim bay biền biệt, trời lặn, cánh buồm xa xạ Tại sao chỉ thấy mặt người yêu là khỏi cần ăn, khỏi cần ngủ ... cũng cứ sống phây phây mạnh khỏe nhĩ ?

Ngóng nhìn bạn chỉ thấy mây nước bao la 
Vẫy tay từ giã nước mắt thấm ướt khăn áo 
Chim bay không biết biến mất về đâu 
Núi biếc trơ trơ nhìn người đưa tiễn 
Trên Trường giang một cánh buồm xa xa 
Mặt trời lặn chiếu lên Ngũ hồ một màu xuân sắc 
Có ai thấy kẻ đứng trên hòn đảo nhỏ 
Tương tư bạn sầu đám cỏ tần trắng xóa

Dịch thơ : Trần Trọng Kim

Trông anh khói nước mênh mông
Vẫy tay nước mắt tuôn dòng thấm khăn
Chim bay tuyệt tích xa gần
Chỉ còn núi biếc băn khoăn với người
Cánh buồm phất phới ngoài khơi
Vẻ xuân bóng xế rong chơi năm hồ
Ai trông trên mặt bãi gò
Cỏ tần trắng xóa tha hồ tương tư

Dịch thơ : Nguyễn Hữu Bông

Nhìn anh khói nước mênh mông
Đầm khăn gạt lệ nặng tình vẫy tay
Tuyệt vời chim nẻo nào bay
Xanh xanh chỉ ngọn núi này nhìn ta
Sông dài một lá buồm xa
Năm hồ in bóng dương tà chiều xuân
Bãi kia nào thấy cố nhân
Sầu vương cả khóm bạch tần vì ai

Witter Bynner :

Toward a mist upon the water 
Still I wave my hand and sob, 
For the flying bird is lost in space 
Beyond a desolate green mountain.... 
But now the long river, the far lone sail, 
five lakes, gleam like spring in the sunset; 
And down an island white with duckweed 
Comes the quiet of communion.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét