新 年 作
鄉 心 新 歲 切
天 畔 獨 潸 然
老 至 居 人 下
春 歸 在 客 先
嶺 猿 同 旦 暮
江 柳 共 風 煙
已 似 長 沙 傅
從 今 又 幾 年
劉 長 卿
TÂN NIÊN TÁC
Hương tâm tân tuế thiết
Thiên bạn độc lâm nhiên
Lão chí cư nhân hạ
Xuân quy tại khách tiên
Lãnh viên đồng đán mộ
Giang liễu cộng phong yên
Dĩ tự trường sa phó
Tòng kim hựu cơ niên
Lưu Trường Khanh
Chú thích :
Trường sa phó: chỉ Giá Nghị, thái trung đại phu thời Hán, bởi hiền tài bị nghi kỵ, Hán Văn đế biếm ra làm Trường sa vương thái phó, ở Trường sa ba năm, thấy chim hiêu thương cảm thân thế, năm sau đó nữa được triệu hồi về. Sau này dùng làm điển cố chỉ quan viên bị biếm
Dịch nghĩa :
Con đường quan hoạn thật là trần ai nhĩ ! Khổng tử có nói: hoạn đắc hoạn thất; bởi ham được, cho nên mới sợ mất, chữ "hoạn" bao hàm luôn cái cảm giác "muốn" và "sợ"; một sự thương cảm cho kiếp sống con người; Cùng là một cảnh mà có lúc thấy thanh nhàn, có lúc thấy thương cảm. Thử xem bài Tầm Nam Khê Thường đạo sĩ của cùng thi nhân thì biết.
Năm mới nhớ quê hương lại càng thắm thiết
Bên cỏi trời này một mình lã chã dòng lệ
Về già rồi còn ở dưới người ta làm sai dịch
Xuân về trước khách tha hương
Vượn trên núi bầu bạn đêm ngày
Giang liễu cùng qua gió mây
Thấy đã giống Trường sa phó
Từ đây về sau không biết còn phải độ qua bao nhiêu năm (mới được về)
Dịch thơ : Hải Đà
Năm mới quê càng nhớ
Góc trời mắt lệ sa
Già lê thân quán trọ
Xuân đến người phương xa
Sớm chiều cùng vượn núi
Sông gió liễu thướt tha
Khác chi câu truyện cổ
Còn lại bao năm qua?
Dịch thơ : Hải Đà
Nhớ quê năm mới chạnh lòng
Góc trời viễn xứ tuôn dòng lệ sa
Thân già quán trọ phương xa
Xuân xanh đến với người ta mất rồi
Cùng nhau vượn núi sớm chiều
Gió sông vờn liễu khói đìu hiu đưa
Khác chi truyện cổ ngày xưa
Còn bao năm nữa đợi chờ xuân qua.
Dịch thơ : Lê Văn Phong
Lòng quê năm mới càng đau,
Góc trời thui thủi lệ sầu tuôn rơi.
Tuổi già phận thấp kém người;
Hoa xuân đất khách nở thời sớm thay.
Sớm hôm vượn núi kêu bầy,
Liễu sông, gió, khói buồn thay cảnh trời.
Trường Sa thái phó hệt rồi,
Tới nay bao nữa quê thời đặt chân?
Dịch thơ : Mai Lang
Năm mới nhớ nhà lắm,
Bên trời, mỗi lệ rơi.
Xuân về trước với khách,
Gìa ở ké cùng người.
Vượn núi vui hôm sớm,
Liễu sông hòa gió hơi.
Chuyện Trường Sa cũng thế,
Sau nữa, biết bao thời !
Dịch thơ : Lâm Trung Phú
Tết đến lòng quê dậy,
Góc trời thầm lệ rơi.
Tuổi già thân quán trọ,
Xuân đến trước hơn người.
Cùng vượn núi hôm sớm,
Liễu sông sương gió trời.
Đày Trường Sa truyện cũ,
Còn phải mấy năm đời !?
Witter Bynner :
New Year's only deepens my longing,
Ađs to the lonely tears of an exile
Who, growing old and still in harness,
Is left here by the homing spring....
Monkeys come down from the mountains to haunt mẹ
I bend like a willow, when it rains on the river.
I think of Jia Yi, who taught here and died here-
And I wonder what my term shall bẹ
0 nhận xét:
Đăng nhận xét