Chủ Nhật, 5 tháng 4, 2015

Tặng vệ bát xử sĩ - Đỗ Phủ

贈 衛 八 處 士 

人 生 不 相 見
動 如 參 與 商
今 夕 復 何 夕
共 此 燈 燭 光
少 壯 能 幾 時
鬢 髮 各 已 蒼
訪 舊 半 為 鬼
驚 呼 熱 中 腸
焉 知 二 十 載
重 上 君 子 堂
昔 別 君 未 婚
兒 女 忽 成 行
怡 然 敬 父 執
問 我 來 何 方
問 答 乃 未 已
驅 兒 羅 酒 漿
夜 雨 剪 春 韭
新 炊 間 黃 粱
主 稱 會 面 難
一 舉 累 十 觴
十 觴 亦 不 醉
感 子 故 意 長
明 日 隔 山 岳
世 事 兩 茫 茫

杜 甫

TẶNG VỆ BÁT XỬ SĨ

Nhân sinh bất tương kiến 
Ðộng như Sâm dữ Thương 
Kim tịch phục hà tịch 
Cộng thử đăng chúc quang 
Thiếu tráng năng kỷ thì 
Mấn phát các dĩ thương 
Phỏng cựu bán vi qủy 
Kinh hô nhiệt trung trường 
Yên tri nhị thập tải 
Trùng thượng quân tử đường 
Tích biệt quân vị hôn 
Nhi nữ hốt thành hàng 
Di nhiên kính phụ chấp 
Vấn ngã lai hà phương 
Vấn đáp nãi vị dĩ 
Khu nhi la tửu tương 
Dạ vũ tiễn xuân cửu 
Tân xuy gián hoàng lương 
Chủ xưng hội diện nan 
Nhất cử lũy thập trường 
Thập trường diệc bất túy 
Cảm tử cố ý trường 
Minh nhật cách sơn nhạc 
Thế sự lưỡng mang mang 

Đỗ Phủ

Chú thích :

Vệ Bát xử sĩ : Đổ Phủ cùng với Lý Bạch, Cao Thích, Vệ Tân kết bạn, Vệ Tân là người con thứ tám trong gia đình, ở ẩn không ra làm quan. Vệ Tân trẻ tuổi hơn cả thường được gọi là tiểu hữụ Xử sĩ tức là ẩn sĩ.

Sâm dữ Thương: là tên hai vì sao trong nhị thập bát tú, ta thường gọi lầm là sao hôm và sao mai, nhưng thật ra là Kim tinh, thấy buổi sáng thì gọi là sao mai, buổi tối thì gọi là sao hôm. Thật ra, hai sao Sâm và Thường là hai chùm hằng tinh. Sách Tả Truyện nói rằng: Đời Thượng cổ, vua Cao tân thị có hai người con tên là Át Bá và Thực Trầm thường hay đánh nhaụ Vua đày Át Bá ra Thương Khâu, làm chủ sao Thần (chùm sao Antarès), tức là ba sao Tâm, bởi vậy người ta thường bảo sao Thần là sao Thương; vua lại đày Thực Trầm ra ở Đại Hạ chủ sao Sâm (chùm sao Orion). Khi sao Sâm lặn về phía tây thì sao Thương mới mọc lên ở phương Đông không bao giờ cùng trông thấy hai sao ấy ở chung một vòm trờị Người ta còn gọi hai anh em không hòa thuận hay xa cách nhau là Sâm Thương

Cửu: tên rau, mùa xuân mọc rất tươi ngon

Dịch nghĩa : 
Ông đã tìm cho mình được ý nghĩa trong cuộc sống. Sự trở về nằm ở trong sự đi xạ Có 'Minh nhật' nên mới có 'Kim tịch' và ngược lạị Tâm tình ông đã làm ông trở thành một nhà thơ lớn. 

1. Đời con người thường không gặp nhau 
2. Như là hai sao Sâm và Thương 
3. Đêm nay cũng trở lại như đêm nào 
4. Cùng chung dưới một ánh đèn 
5. Thời trẻ được bao nhiêu lâu nhĩ 
6. Hai ta tóc tai đều đã bạc 
7. Hỏi thăm bạn bè hồi xưa, một nửa đã qua đời 
8. Ta kinh hô lòng nóng sôi 
9. Có biết đâu 20 mươi năm sau 
10. Lại trở về nhà thăm bạn 
11. Xưa lúc từ biệt bạn còn chưa có gia thất 
12. Bây giờ con cái bỗng nhiên hàng hàng ra chào 
13. Niềm nỡ kính cẩn mời bạn của cha 
14. Hỏi thăm ở nơi nào lại 
15. Hai bên vừa hỏi vừa trả lời một hồi 
16. Mấy đứa nhỏ đã đem rượu bày ra 
17. Trong mưa đêm đi hái rau hẹ mùa xuân 
18. Cơm vừa mới thổi có lẫn kê vàng 
19. Chủ nhân nói khó mà có dịp gặp được nhau 
20. Phải uống một hơi mười chén rượu 
21. Mười chén rượu uống nào đã say 
22. Chỉ cảm động (mà say) tấm lòng của bằng hữu 
23. Ngày mai rồi sẽ núi non xa cách 
24. Việc đời cả hai bên đều man mác không biết về đâu

Dịch thơ : Trần Trọng San

Ở đời không gặp gỡ
Như cách vời Sâm Thương
Đêm nay giống đêm nào
Chung ánh nến canh trường

Được bao lâu khỏe mạnh
Mái tóc đều pha sương
Bạn xưa chết quá nửa
Lòng kinh sợ bàng hoàng

Ngờ dâu hai mươi năm
Lại lên nhà quân tử
Xưa bạn chưa có vợ
Nay con cái đầy đàn

Mừng vui chào lạy bác
Hỏi tôi từ đâu sang
Hỏi đáp còn chưa dứt
Mâm rượu đã sẵn sàng

Rau xuân hái mưa tối
Cơm thổi lẫn kê vàng
Chủ than khó gặp mặt
Mười chén cạn một hơi

Mười chén cũng không say
Cảm động tình xưa cũ
Mai núi sông cách trở
Cùng man mác việc đời

Dịch thơ : Trần Trọng Kim

Người đời không được thấy nhau
Sâm Thương mỗi lúc dễ hầu gặp nhau
Đêm nay mới lại đêm nào
Ngọn đèn soi tỏ một bầu sáng trưng

Trẻ trung kể được mấy chừng
Tóc đầu thấy đã một vầng hoa dâm
Hỏi bạn xưa nửa về âm
Thở than ngán nỗi âm thầm xót xa

Hai mươi năm có đâu ngờ
Nay ta trở lại đến nhà thăm anh
Xa nhau gia thất chưa thành
Mà nay trai gái quẩn quanh một đàn

Kính nhường phụ chấp hỏi han
Hỏi ta đâu mới băng ngàn đến đây
Đôi bên chưa dứt phân bày
Trẻ nhà đã dọn mâm đầy rượu ngon

Đêm mưa cắt ngọn hẹ non
Cơm kê mới nấu hãy còn hơi bay
Chủ rằng gặp mặt khó thay
Mười chung một lượt uống ngay mới vừa

Mười chung uống chẳng say sưa
Cảm lòng bạn cũ tình xưa vẫn còn
Rồi đây cách trở núi non
Sự đời đôi ngã tần ngần biết bao

Dịch thơ : Nam Trân

Đời người chẳng gặp nhau ra
Sâm Thương những tưởng như là đôi sao
Đêm nay thử hỏi đêm nào
Ánh đèn ánh nến soi vào cùng chung

Tóc đầu bạc cả này trông
Được bao nhiêu lúc trẻ trung mà già
Bạn xưa quá nửa ra ma
Ngẫm vào sốt ruột nói ra giật mình

Ai ngờ lại đến nhà anh
Hai mươi năm đã bất tình đi mau
Xưa nay anh đã vợ đâu
Gái trai nay đã lau nhau đầy nhà

Ân cần chào hỏi bạn cha
Rằng thưa bác ở đâu mà lại đây
Chưa xong câu chuyện thơ ngây
Món ăn chúng đã sắp bày dâng ra

Mưa xuân đêm hái hẹ hoa
Gạo thơm mới thổi lại pha kê vàng
Bạn rằng gặp gỡ chẳng thường
Rượu mời mươi chén rót thường luôn tay

Dẫu mười chén cũng chưa say
Tình anh nặng khiến rượu này nhẹ không
Ngày mai cách núi cách sông
Chuyện đời thôi lại mịt mùng đôi nơi

Dịch thơ : Nguyễn Bích Ngô và Tương Như

Đời người gặp nhau khó
Sâm Thương cách đông tây
Đêm nay đêm nào nhĩ
Mà chung bóng đèn này

Hồi nào còn trai trẻ
Bây giờ tóc đã phai
Bè bạn nửa đã khuất
Nghe tin sửng sốt thay

Hai mươi năm cách biệt
Gặp nhau nào có hay
Xưa đi anh chưa vợ
Giờ con cái một bầy

Kính yêu bậc chú bác
Mừng hỏi đâu về đây
Câu chuyện nói chưa dứt
Anh dục rượu đem bày

Hẹ xuân giữa mưa hái
Cơm ghé ngút hơi bay
Anh bảo gặp mặt khó
Mười chén chuốc liền tay

Mười chén cũng không say
Cảm tình anh lâu dài
Ngày mai cách sông núi
Chuyện đời mịt cả hai

Dịch thơ : Khương Hữu Dụng

Người đời chẳng thấy nhau
Như sao Sâm sao Thương
Đêm nay là đêm nào
Chung đèn đuốc sáng choang

Trai trẻ được mấy hồi
Mái tóc đều pha sương
Hỏi bạn nửa ra ma
Hoảng kêu nóng ruột gan

Nào ngờ hai mươi năm
Nhà anh lại ghé ngang
Lúc biệt anh chưa vợ
Giờ trai gái cả hàng

Cùng kính mừng bạn cha
Hỏi ta từ đâu sang
Đổi trao chuyện chửa dứt
Sai con dọn rượu bàn

Đêm mưa cắt rau kiệu
Cơm sốt ghế kê vàng
Chủ bảo gặp nhau khó
Một giốc mười chén tràn

Mười chén cũng chẳng say
Cảm anh tình nặng mang
Ngày mai núi non cách
Đôi ngã đời mêmh mang

Dịch thơ : Khánh Vũ

Đời người chẳng được thường gặp gỏ
Tựa Sâm Thương đôi ngả phân lỵ
Đêm nay ta hỏi đêm gì?
Được cùng chung bóng tương tri dưới đèn.

Thủơ niên thiếu lâu bền mấy lúc;
Mà đôi ta râu tóc như sương.
Bạn xưa nửa thác suối vàng,
Nghe tin kinh ngạc bi thương dạ nàỵ

Từ cách biệt hai mươi năm trước;
Trời khiến xui còn được gặp đâỵ
Độc thân nhớ lúc chia tay,
Ngờ đâu hoè quế giờ đây đầy đàn.

Chúng coi tôi như hàng chú bác;
Hỏi từ đâu quá bước lại chơị
Hỏi han chưa kịp đáp lời,
Rượu ngon đã rót kính mời người thân.

Lá hẹ rụng mưa xuân đêm tối;
Kê vàng xen xôi mới thêm hương.
Chủ rằng : "Gặp chẳng dễ dàng",
Mười ly cạn hết hồ trường trên taỵ

Dù cạn hết chưa say vẫn truyện;
Cảm lòng ai lưu luyến thâu canh.
Sớm mai xa cách non xanh;
Mịt mờ hai ngã mênh mông sự đời!

Dịch thơ : Trần Nhất Lang 

Người đời thật khó gặp nhau 
Sâm, Thương đôi ngả biết đâu mà tìm. 
Đêm nay ngày mấy hỏi xem 
Mà ta trò chuyện dưới đèn cùng nhau. 

Tuổi xuân vun vút bóng câu 
Mới đây nay đã mái đầu bạc phơ. 
Hỏi thăm bạn hữu ngày xưa 
Về trời một nửa, thẫn thờ lòng đau. 

Hai muơi năm chẵn qua mau 
Nhà xưa quân tử gặp nhau chốn này. 
Độc thân buổi ấy chia tay 
Hôm nay con cháu đã đầy bên sân. 

Vòng tay thưa bác ân cần 
Hỏi han bác ở đâu, gần hay xa. 
Vấn an tíu tít trẻ, già 
Chủ nhân hối dọn cơm nhà, rượu ngon. 

Mưa xuân hái hẹ vừa xong 
Hột kê vàng nấu nếp ròng bưng lên. 
Mấy khi gặp lại bạn hiền 
Chén thù chén tạc rượu liền trao tay. 

Mười ly uống cạn chưa say 
Tấm lòng bạn thiết bao ngày không phai. 
Rồi đây cách trở đông, đoài 
Chuyện đời đâu biết đến mai thế nào. 

Dịch thơ : Nguyễn Phước Hậu 

Cuộc sống người ta chẳng gặp thường 
Như hai sao sáng tối Sâm Thương. 
Đêm nay trở lại đêm xưa trước 
Dưới một ánh đèn rọi bóng chung. 

Thuở trai trẻ có được lâu dài 
Mái tóc hai ta đã bạc phai. 
Hỏi bạn ngày xưa đà mất nửa 
Nghe qua lòng chực nóng như sôi. 

Hai chục năm sau đã thế nào ? 
Trở về nhà bạn gặp thăm nhau. 
Lúc đi bạn chửa thành gia thất 
Nay vợ con ra đứng đón chào. 

Niềm nỡ kính mời bạn của cha 
Hỏi thăm đâu đến bác phương xa. 
Hai bên hỏi đáp hồi qua lại, 
Mấy đứa nhỏ bày tiệc rượu ra. 

Đi hái, đêm mưa, nắm hẹ xuân, 
Cơm vừa mới thổi lẫn kê vàng. 
Chủ thưa khó dịp gần nhau nữa 
Phải uống đủ mươi chén rượu mừng. 

Mười chén rượu nào đã đủ cay 
Chỉ vì cãm động bạn mà say. 
Ngày mai non nước mình xa cách 
Man mác việc đời mặc cả hai ! 

Dịch thơ : Nguyễn Tâm Hàn  

Dù cùng sống trên đời 
Đâu phải thường gặp gỡ 
Như sao mai, sao hôm 
Cách xa từ vạn cổ 

Đêm nay là đêm gì 
Sao dưới đèn hội ngộ 
Mới ngày nào tóc xanh 
Mà bây giờ trắng xoá 

Hỏi thăm về bạn xưa 
Hơn nửa đã quá vãng 
Niềm kinh ngạc tràn dâng 
Làm mặt mày choáng váng 

Mới đây hai chục năm 
Giờ mới gặp anh lại 
Xưa chưa lập gia đinh 
Giờ đầy đàn con cái 

Chúng lễ phép chào thưa 
Hỏi thăm từ đâu tới 
Lời chào hỏi chưa ngơi 
Tiếng dọn cơm vọng lại 

Hẹ cắt dưới mưa xuân 
Kê vàng trộn gạo nếp 
Chủ nhân luôn cười vui 
Nói dễ đâu gặp mặt 

Rượu mời uống mềm môi 
Mười chung nào đã thấm 
Tình xưa cũ keo sơn 
Mai lại xa ngàn dặm 

Dịch thơ : Anh Nguyên 

Đời người khó gặp được nhau, 
Xoay vần xa cách hai đầu Sâm, Thương. 
Đêm nay sao thực lạ thường, 
Cùng nhau dưới ánh đèn đương sáng ngời. 

Trẻ trung, mấy chốc xa rồi, 
Mái đầu bạc trắng, lại ngồi cùng nhau. 
Bạn xưa, một nửa còn đâu! 
Thốt lên kinh ngạc, lòng đau muôn vàn. 

Biết đâu hai chục năm tàn, 
Nhà anh, tôi lại đến bàn chuyện xưa. 
Tôi đi, anh, vợ vẫn chưa, 
Mà nay con cái đã vừa lớn khôn. 

Bạn cha, vui vẻ kính tôn, 
Thưa tôi vừa đến từ thôn xóm nào... 
Hỏi han, chưa đáp ra sao, 
Anh sai bày rượu và bao nhiêu đồ. 

Mưa đêm cắt hẹ chưa khô, 
Nấu cơm kê độn, một tô thật đầy. 
Chủ rằng: "Gặp mặt khó thay, 
Một lần nâng chén, uống đầy mười ly." 

Mười ly, đâu có say gì, 
Cảm anh, tình ý vẫn y thuở nào. 
Ngày mai xa cách non cao, 
Mênh mang đôi ngả biết sao việc đời!... 

Dịch thơ : Viên Thu 

Chẳng thể gặp nhau dễ cõi đời, 
Như Sâm, Thương cách biệt đôi nơi. 
Đêm nay ngỡ tựa đêm nào nhỉ ? 
Chung dưới ánh đèn bấc sáng khơi. 

Thời trẻ trung trôi nhanh thế đấy, 
Hai ta mái tóc đã phai màu. 
Bạn bè cũ chết còn phân nửa, 
Nghe hải hùng lòng dạ xót đau. 

Đâu biết hai mươi năm cách trở, 
Lại về nhà viếng bạn tâm giao. 
Ngày từ biệt bạn chưa gia thất, 
Con cái giờ đây lũ lượt chào. 

Gặp bạn cha, mừng vui kính cẩn, 
Hỏi han gốc gác đến từ đâu. 
Đôi bên bày tỏ niềm tâm sự, 
Bầy trẻ đà đem rượu tận hầu. 

Rau hẹ mùa xuân khuya khoắc hái, 
Cơm thơm mới thổi lẫn kê vàng. 
Chủ nhà bảo gặp nhau bao khó, 
Phải một hồi mười chén rượu ngang. 

Mười chén cũng chưa say nổi được, 
Ngất ngây tình bạn luống thâm sâu. 
Ngày mai non nước xa biền biệt, 
Đôi ngả chuyện đời biết thế nao. 

Dịch thơ : Nguyễn Minh 

Trong đời có người lâu không gặp 
Tỉ sao Sâm cách biệt sao Thương 
Đêm nay bỗng được tương phùng 
Cùng nhau dưới ánh sáng choang đuốc đèn 

Thời trai tráng mấy phen trẻ mãi ? 
Mái tóc nay đã trải màu vôi 
Hỏi bạn cũ, nửa chết rồi 
Nghe mà kinh hãi, than trời, lòng đau 

Hai chục năm về sau ai biết 
Lại ghé nhà thăm bác thế này 
Độc thân vào lúc chia tay 
Bây giờ bác đã một bầy con ngoan 

Chúng niềm nở hỏi han cung kính 
Rằng ông từ đâu đến nơi đây 
Hàn huyên chưa kịp tỏ bày 
Chúng đà mâm rượu dọn ngay lên rồi 

Trong mưa đêm lui cui hái hẹ 
Nồi cơm kê khệ nệ bưng lên 
Chủ rằng khó gặp bạn hiền 
Bữa nay ta phải uống liển chục ly 

Uống chục ly có chi say được 
Ta say vì tình trước mặn nồng 
Ngay mai ngăn cách núi sông 
Việc đời đôi ngả mênh mông vô bờ

Witter Bynner :

It is almost as hard for friends to meet 
As for the morning and evening stars. 
Tonight then is a rare event, 
Joining, in the candlelight, 

Two men who were young not long ago 
But now are turning grey at the temples. 
...To find that half our friends are dead 
Shocks us, burns our hearts with grief. 

We little guessed it would be twenty years 
Before I could visit you again. 
When I went away, you were still unmarried; 
But now these boys and girls in a row 

Are very kind to their father's old friend. 
They ask me where I have been on my journey; 
And then, when we have talked awhile, 
They bring and show me wines and dishes, 

Spring chives cut in the night-rain 
And brown rice cooked freshly a special waỵ 
...My host proclaims it a festival, 
He urges me to drink ten cups -- 

But what ten cups could make me as drunk 
As I always am with your love in my heart? 
...Tomorrow the mountains will separate us; 
After tomorrow-who can saỷ

0 nhận xét:

Đăng nhận xét