Thứ Hai, 6 tháng 4, 2015

Tảo hàn giang thượng hữu hoài - Mạnh Hạo Nhiên

早 寒 江 上 有 懷 


木 落 雁 南 渡 
北 風 江 上 寒 
我 家 襄 水 曲 
遙 隔 楚 雲 端 
鄉 淚 客 中 盡 
孤 帆 天 際 看 
迷 津 欲 有 問 
平 海 夕 漫 漫

孟 浩 然



TẢO HÀN GIANG THƯỢNG HỮU HOÀI

Mộc lạc nhạn nam độ
Bắc phong giang thượng hàn
Ngã gia tương thuỷ khúc
Dao cách sở vân đoan
Hương lệ khách trung tận
Cô phàm thiên tế khan
Mê tân dục hữu vấn
Bình hải tịch mạn mạn


Mạnh Hạo Nhiên


Chú thích :

Tương thủy: tây bắc huyện Tương Dương, Hồ Bắc

Dịch nghĩa : 

"Mê tân": không biết thi nhân có mượn từ Luận Ngữ ra không nhĩ ? Khổng Tử sai Trọng Do hỏi thăm đường xá (vấn tân), gặp Trường Tử, Kiệt Niệu đang cày, hỏi: Ai đang trên xe, đáp: Khổng Khưu, bèn nói: ông ấy biết đường (tri tân) đấỵ Ở đây thi nhân đang mê hoảng không biết đường đi, đường xá hay đường đời ? Nhìn ra chỉ thấy mang mang sông biển không bờ không bến, không chỗ thăm hỏi, có phải thi nhân đang tức cảnh mà quên lối chăng ?

1. Cây (lá trên cây ?) đổ/rơi xuống, nhạn bay về nam 
2. Gió bắc trên sông lạnh lẽo 
3. Nhà tôi ở bên khúc sông Tương 
4. Xa xa dối diện với dầu mây bên nước Sở 
5. Giọt lệ nhớ nhà người lữ khách khóc cũng cạn 
6. Thấy có một chiếc thuyền lẻ loi ở chân trời 
7. Không biết đường đi muốn hỏi thăm 
8. Sông (Biển) nước ban đêm bằng phẳng mênh mang

Bản dịch : Phụng Hà: 

Nhạn về nam, rụng lá vàng, 
Hắt hiu gió bấc trường giang lạnh lùng. 
Nhà ta ở khúc sông Tương, 
Cách xa đất Sở mấy đường mây trôi. 
Nhớ quê khóc cạn lệ rồi, 
Cánh buồm cô độc xa xôi cuối trời. 
Bến bờ mù mịt hỏi đâu, 
Mênh mông biển lặng một màu buồn tênh. 

Bản dịch : Nguyễn Phước Hậu

Lá rụng, nhạn nam bay, 
Gió bắc sông lạnh đầy. 
Sông Tương nhà ta đó, 
Cách Sở mấy đường mây. 
Xứ người khô lệ đổ, 
Nhìn cuối trời buồm bay, 
Mênh mông tìm hỏi lối 
Biển tối mịch mùng dầy. 

Bản dịch : Anh Nguyên 

Lá cây rụng, nhạn về nam, 
Trên sông gió bắc lạnh tràn tới nơi. 
Sông Tương ta ở gần thôi, 
Cách xa nước sở chân trời mây trôi. 
Nhớ quê cạn nước mắt rồi, 
Nhìn buồm đơn lẻ cuối trời mù khơi. 
Mịt mù, bờ bến hỏi thôi, 
Biển đêm phẳng lặng, nước trời mênh mông... 

Bản dịch : Lâm Trung Phú

Cây trụi ,nhạn về nam khuất 
Trên sông gió bấc lạnh tràn . 
Nhà ở bến Tương đoạn vắng 
Xa xâm mây Sở cách ngàn . 
Đất khách nhớ quê khô lệ 
Buồm đơn giạt khắp trời hoang ! 
Bến lạ, dù ta có hỏi 
Biển khơi đêm tối mang mang !

Bản dịch : Viên Thu 

Lá rụng, về nam nhạn lạc loài 
Trên không gió bấc lạnh lùng thay 
Sông Tương khúc vịnh nhà ta ở, 
Quê Sở mây ngàn mấy độ bay. 
Giọt lệ nhớ nhà vơi đất khách, 
Buồm nan xuôi bóng tận chân trời. 
Mịt mờ bờ bến nơi nào hỏi, 
Biển rộng đêm mù nhớ viễn khơi. 

Bản dịch : Nguyễn Minh 

Nhạn xuôi nam, cây khô rụng lá 
Gió bấc về lạnh giá trên sông 
Nhà tôi ở khúc sông Tương 
Mây trên đất Sở chỉ nhìn xa xa 
Khách tha hương lệ sa cạn hết 
Cánh buồm côi thấy miệt chân trời 
Bến mê nào tới người ơi ? 
Trời chiều biển lặng nước trời bao la 

Bản dịch : Mai Lộc 

(1) 
Lá rơi, hồng nhạn về nam, 
Trên sông gió bắc lạnh tràn mênh mông. 
Nhà ta Tương Thủy khúc sông , 
Cách xa mây Sở xa trông diệu vời . 
Nhớ nhà khiến khách lệ rơi , 
Buồm đơn lặng lẽ bên trời hướng quê . 
Lầm đường muốn hỏi nẻo về , 
Chiều tà biển lặng não-nề lòng ai . 

(2) 
Lá rơi ,trời Nam chim sải cánh , 
Sông dài gió bắc lạnh cắt da . 
Tương Thủy khúc đó nhà ta , 
Muôn trùng mây Sở trông xa diệu vời . 

Nhớ nhà lệ khách rơi ướt đẫm , 
Cánh buồm đơn thăm thẳm chân trời . 
Mịt mờ lối cũ đâu rồi , 
Chiều tà biển lặng bồi hồi lòng ai

Witter Bynner :

South go the wildgesse, for leaves are now falling, 
And the water is cold with a wind from the north. 
I remember my home; but the Xiang River's curves 
Are walled by the clouds of this southern countrỵ 
I go forward. I weep till my tears are spent. 
I see a sail in the far skỵ 
Where is the ferrỷ Will somebody tell mẻ 
It's growing rough. It's growing dark.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét