青 谿
言 入 黃 花 川
每 逐 青 谿 水
隨 山 將 萬 轉
趣 途 無 百 里
聲 喧 亂 石 中
色 靜 深 松 裡
漾 漾 汎 菱 荇
澄 澄 映 葭 葦
我 心 素 已 閒
清 川 澹 如 此
請 留 盤 石 上
垂 釣 將 已 矣
王 維
THANH KHÊ
Ngôn nhập Hoàng Hoa xuyên
Mỗi trục thanh khê thủy
Tùy sơn tương vạn chuyển
Thú đồ vô bách lý
Thanh huyên loạn thạch trung
Sắc tĩnh thâm tùng lý
Dạng dạng phiếm lăng hạnh
Trừng trừng ánh giả vĩ
Ngã tâm tố dĩ nhàn
Thanh xuyên đạm như thử
Thỉnh lưu bàn thạch thượng
Thùy điếu tương dĩ hỉ
Vương Duy
Chú thích :
Thanh khê: khe chảy vào sông Hoàng Hoa, khe lòng vòng chín khúc, dài mấy chục dặm
Vạn chuyển: ý nói quanh co rất nhiều
Thú: đồng nghĩa với xu, là chạy
Dạng dạng: chỉ nước dao động
Lăng hạnh: cỏ mọc dưới nước
Trừng trừng: rõ ràng
Gia vĩ: là lau, non gọi là gia, già gọi là vĩ
Bàn: hòn đá lớn
Dĩ hỹ: tục ngôn ý nói: như vậy cho xong
Dịch nghĩa :
Tả cảnh khe thanh u, nước chảy thong dong nhẹ nhàng, vạn vật lồ lộ rõ ràng như trong lòng ta vốn vẫn an nhàn trôi chảy như giòng nước, luôn tiện xin tá chân nơi tảng đá này, quăng cần câu xuống mà theo giòng đời trôị
1. Người ta nói trước khi vào sông Hoàng Hoa
2. Thì ta qua Thanh khê
3. Theo núi uyển chuyển uốn khúc bao nhiêu lần
4. Nhưng gần xa cũng chưa tới trăm dặm
5. Nước chảy róc rách trên đá ngỗn ngang
6. Tùng nằm yên lặng trong rừng sâu thẳm
7. Nước sóng sánh xô đẩy cây nước
8. Ánh sáng phản chiếu rọi trên những cây lau
9. Lòng tôi xưa nay vốn vẫn an nhàn
10. Làn nước xanh (thanh) đạm như thế
11. Xin dừng nơi tảng đá lớn này
12. Quăng cần câu xuống cứ thế mà qua ngày
Dịch thơ : Trần Trọng Kim
Nói vào suối Hoàng hoa len lỏi
Dọc Thanh khê một lối đến cùng
Quanh co theo núi trập trùng
Độ chừng trăm dặm một vùng tươi xanh
Tiếng huyên náo nước quanh đá chảy
Dưới bóng tùng hết thảy lặng im
Chồng chềnh rau cỏ êm đềm
Sậy lau ánh nước bóng chìm miên man
Lòng ta vẫn ưa nhàn đã sẵn
Thấy thanh xuyên lặng hẳn thế kia
Ngồi trên bàn thạch bên khe
Buông câu nhử cá có gì là hơn
Witter Bynner :
I have sailed the River of Yellow Flowers,
Borne by the channel of a green stream,
Rounding ten thousand turns through the mountains
On a journey of less than thirty miles....
Rapids hum over heaped rocks;
But where light grows dim in the thick pines,
The surface of an inlet sways with nut-horns
And weeds are lush along the banks.
...Down in my heart I have always been as pure
As this limpid water is....
Oh, to remain on a broad flat rock
And to cast a fishing-line forever!
0 nhận xét:
Đăng nhận xét