關 山 月
明 月 出 天 山
蒼 茫 雲 海 間
長 風 幾 萬 里
吹 度 玉 門 關
漢 下 白 登 道
胡 窺 青 海 灣
由 來 征 戰 地
不 見 有 人 還
戍 客 望 邊 色
思 歸 多 苦 顏
高 樓 當 此 夜
歎 息 未 應 閑
李 白
QUAN SAN NGUYỆT
Minh nguyệt xuất Thiên San
Thương mang vân hải gian
Trường phong kỷ vạn lý
Xuy độ Ngọc Môn quan
Hán há Bạch Đăng đạo
Hồ khuy Thanh Hải loan
Do lai chinh chiến địa
Bất kiến hữu nhân hoàn
Thú khách vọng biên sắc
Tư quy đa khổ nhan
Cao lâu đương thử dạ
Thán tức vị ưng nhàn
Lý Bạch
Chú thích :
Thiên san: tên núi ở tỉnh Tân cương, phía bắc Trung quốc
Ngọc môn quan: giờ là Sa châu, cách Trường An 3600 dặm
Bạch Đăng: Bạch Đế thành, huyện Phụng Tiết, tỉnh Tứ Xuyên
Thanh hải: tên hồ lớn ở mé đông Thanh hải, tây tỉnh Cam Túc, chu vi ngàn dặm.
Dịch nghĩa :
Bài thơ bắt đầu từ mặt trăng lên cao từ đỉnh núi Thiên san, theo gió bay ngàn dặm về đến Ngọc môn quan. Thi nhân liên tưởng đến nguyên một bãi chiến trường chạy từ tây qua đông, cũng trong một khung cảnh mênh mông vô bờ bến mà hoang lương ấy, bỗng hiện ra gương mặt của người lính thú, vòi või nhìn về cỏi chân trời xa xa, nhớ về quê hương làng mạc thân thuộc gia đình, có ai ngồi mà hưởng nhàn nhã cho được khi nhìn thấy gương mặt ấỵ
1. Trăng sáng mọc trên núi Thiên san
2. Trong cảnh mênh mông giữa mây và biển
3. Gió bay mấy ngàn dặm về
4. Thổi đến cửa ải Ngọc môn
5. Nhà Hán đồn binh ở lộ Bạch Đăng
6. Rợ Hồ ngấp nghé ở vũng Thanh hải
7. Xưa nay vẫn là bãi chiến trường
8. Không thấy có ai được trở về
9. Người lính thú nhìn đăm đăm cảnh sắc xa xa
10. Lòng nhớ nhà gương mặt lộ vẻ buồn khổ
11. Đêm nay có ai đang ngồi trên lầu cao
12. Hẳn phải than thở mà không dám nhàn nhã
Dịch thơ : Tản Đà
Vừng trăng ra núi Thiên san
Mênh mang nước bể mây ngàn sáng soi
Gió đâu muôn dặm chạy dài
Thổi đưa trăng sáng ra ngoài Ngọc môn
Bạch Đăng quân Hán đóng đồn
Vùng kia Thanh hải dòm luôn mắt Hồ
Từ xưa bao kẻ chinh phu
Đã ra đất chiến về ru mấy người
Buồn trông cảnh sắc bên trời
Giục lòng khách thú nhớ nơi quê nhà
Lầu cao đêm vắng ai mà
Đêm nay than thở chắc là chưa nguôi
Dịch thơ : Trần Trọng San
Trăng sáng ló Thiên san
Giữa biển mây mênh mang
Gió lan xa vạn dặm
Thổi đến Ngọc môn quan
Bạch Đăng quân Hán xuống
Thanh hải giặc Hồ tràn
Xưa nay nơi chiến địa
Không thấy ai về làng
Lính thú trông biên giới
Nhớ quê khó muôn vàn
Đêm nay trên lầu cao
Không sao ngừng thở than
Dịch thơ : Hoàng Tạo
Trăng sáng đỉnh Thiên san
Khoảng mây biển mênh mang
Gió dài mấy vạn dặm
Thổi suốt Ngọc môn quan
Hán đóng núi Bạch Đăng
Hồ nhòm vùng Thanh hải
Xưa nay nơi chiến trường
Chẳng mấy ai trở lại
Cảnh xa người viễn thú
Nhớ nhà mặt đau khổ
Trong lầu cao đêm nay
Chừng chưa ngớt than thở
Witter Bynner :
The bright moon lifts from the Mountain of Heaven
In an infinite haze of cloud and sea,
And the wind, that has come a thousand miles,
Beats at the Jade Pass battlements....
China marches its men down Baideng Road
While Tartar troops peer across blue waters of the baỵ...
And since not one battle famous in history
Sent all its fighters back again,
The soldiers turn round, looking toward the border,
And think of home, with wistful eyes,
And of those tonight in the upper chambers
Who toss and sigh and cannot rest.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét