Thứ Năm, 5 tháng 11, 2015

Adam Mickiewicz (1798-1855) - Ba Lan

Adam Mickiewicz (1798-1855) - Ba Lan
Tên đầy đủ là Adam Bernard Mickiewicz . Sinh ngày 24 tháng 12 năm 1798 ở Zaosie gần Navahrudak naylà Belarus. Mất ngày 26 tháng 11 năm 1855 (56 tuổi) ở Constantinople . Ông là thi hào dân tộc Ba Lan, được coi là một nhà ái quốc và là một trong những nhà thơ lớn nhất của thơ ca lãng mạn thế giới. Ông được người Ba Lan kính trọng cho xây dựng tượng đài và đặt tên cho trường đại học.
Xin giới thiệu một bài thơ tình của ông.

Hoài nghi
Adam Bernard Mickiewicz

Cách biệt em, anh không hề than thở.
Không mất đi cảm giác lúc gần em.
Nhưng nếu mình xa cách cứ dài thêm.
Nỗi trống vắng giục lòng anh gặp gỡ.
Anh khao khát, tự hỏi mình trăn trở.
Là tình yêu hay tình bạn quen thân?

Khi xa em anh không thể hình dung.
Khuôn mặt em rối mù trong tâm trí.
Dù đôi khi trong ước mơ suy nghĩ.
Cứ bám vào theo nỗi nhớ bâng khuâng.
Thêm một lần anh tự hỏi phân vân.
Là tình yêu hay chỉ là tình bạn?

Vật vã nhiều nhưng anh không thể đoán.
Để tìm em bày tỏ nỗi buồn thương.
Khi vu vơ lạc lối giữa con đường.
Không biết được đâu là nơi giới hạn.
Và tự hỏi với hoài nghi linh cảm.
Vì lẽ gì? Tình bạn hoặc tình yêu?

Để em yên, anh hiến cạn đời mình.
Giữ im lặng dẫu phải chìm địa ngục.
Dẫu khát vọng trái tim anh bị mất.
Anh vẫn mong em trẻ khỏe vui tươi.
Thêm một lần, anh tự hỏi không nguôi.
Là tình yêu hay chỉ là tình bạn?

Khi tay em nằm trong tay anh nắm.
Nỗi lặng thầm lấn át cả hồn anh.
Ngỡ tim mình kết thúc giấc mơ xanh.
Lại đánh thức với nhịp tim em đập.
Nỗi hoài nghi lại trở mình ray rứt.
Là tình yêu hay tình bạn quen thân?

Anh soạn bài ca cho em nỗi phân vân.
Không thích vẻ thơ báo lời tâm trạng.
Anh ngạc nhiên vì chính mình lãng đãng.
Biết làm sao tạo vần điệu ý thơ.
Để cuối cùng viết câu hỏi vu vơ.
Cảm hứng nào đây? Tình yêu hay tình bạn?

HOÀNG NGUYÊN CHƯƠNG

Niepewność
Adam Bernard Mickiewicz

Gdy cię nie widzę, nie wzdycham, nie płaczę, 
Nie tracę zmysłów, kiedy cię zobaczę; 
Jednakże gdy cię długo nie oglądam, 
Czegoś mi braknie, kogoś widzieć żądam; 
I tęskniąc sobie zadaję pytanie: 
Czy to jest przyjaźń? czy to jest kochanie? 

Gdy z oczu znikniesz, nie mogę ni razu 
W myśli twojego odnowić obrazu? 
Jednakże nieraz czuję mimo chęci, 
Że on jest zawsze blisko mej pamięci. 
I znowu sobie powtarzam pytanie: 
Czy to jest przyjaźń? czy to jest kochanie? 

Cierpiałem nieraz, nie myślałem wcale, 
Abym przed tobą szedł wylewać żale; 
Idąc bez celu, nie pilnując drogi, 
Sam nie pojmuję, jak w twe zajdę progi; 
I wchodząc sobie zadaję pytanie; 
Co tu mię wiodło? przyjaźń czy kochanie? 

Dla twego zdrowia życia bym nie skąpił, 
Po twą spokojność do piekieł bym zstąpił; 
Choć śmiałej żądzy nie ma w sercu mojem, 
Bym był dla ciebie zdrowiem i pokojem. 
I znowu sobie powtarzam pytanie: 
Czy to jest przyjaźń? czy to jest kochanie? 

Kiedy położysz rękę na me dłonie, 
Luba mię jakaś spokojność owionie, 
Zda się, że lekkim snem zakończę życie; 
Lecz mnie przebudza żywsze serca bicie, 
Które mi głośno zadaje pytanie: 
Czy to jest przyjaźń? czyli też kochanie? 

Kiedym dla ciebie tę piosenkę składał, 
Wieszczy duch mymi ustami nie władał; 
Pełen zdziwienia, sam się nie postrzegłem, 
Skąd wziąłem myśli, jak na rymy wbiegłem; 
I zapisałem na końcu pytanie: 
Co mię natchnęło? przyjaźń czy kochanie?

Uncertainty
(Niepewność)
Adam Mickiewicz

Away from thee I never weep nor sigh. 
And lose I not my mind when thou art nigh. 
But if for a while I have no word with thee. 
There’s something missing, someone I must see. 
I wonder, yearning thus for days on end: 
Art thou my love or maybe just a friend?

When thou hast gone, I cannot in my mind 
Recall thy face though gentle so and kind. 
However, oft I feel, yet wish it not. 
That it is somewhere really near my thought. 
And all these doubts of mine may never end: 
Art thou my love or maybe just a friend?

I suffered much, but reckoned not, as yet. 
To go and let thee know my sad regret. 
With no idea where my feet should go. 
How come I find thy house I do not know; 
And neither at thy door my doubts may end: 
Art thou my love or maybe just a friend?

To save thy health, my life I would expend; 
To grant thee peace, to Hell I would descend. 
Though in my heart no bold desires I nest. 
Do know that I would be thy health and rest. 
But still these doubts of mine may never end: 
Art thou my love or maybe just a friend?

And when thy hand lies gently in my palm. 
My mind grows quiet, and my soul is calm; 
Meseems my life may m this sleep depart. 
But wakes me up the beating of thy heart. 
And thus return my doubts that know no end: 
Art thou my love or maybe just a friend?

Composing this my song for thee, my mind 
Was not to any bardic mood inclined; 
I am amazed myself, it baffles me 
How I have found the thoughts and rhymes for thee. 
To finally write these doubts that may not end: 
Art thou my love or maybe just a friend? 

(translation by Jarek Zawadzki 2007)

Uncertainty 
(Niepewność)
by Adam Mickiewicz 

While I don’t see you, I don’t shed a tear
I never lose my senses when you’re near,
But, with our meetings few and far between
There’s something missing, waiting to be seen.
Is there a name for what I’m thinking of?
Are we just friends? Or should I call this love?

As soon as we have said our last good-byes,
Your image never floats before my eyes;
But more than once, when you have been long gone,
I seemed to feel your presence linger on.
I wonder then what I’ve been thinking of.
Are we just friends? Or should I call this love?

When I’m downcast, I never seek relief
By pouring out my heart in tales of grief;
Yet, as I wander aimlessly, once more
I somehow end up knocking at your door;
What brought me here? What am I thinking of?
Are we just friends? Or should I call this love?

I’d give my life to keep you sound and well,
To make you smile, I would descend to hell;
But though I’d climb the mountains, swim the seas
I do not look to be your health and peace:
Again I ask, what am I thinking of?
Are we just friends? or should I call this love?

And when you place your hand upon my palm,
I am enveloped in a blissful calm,
Prefiguring some final, gentle rest;
But still my heart beats loudly in my breast
As if to ask: what are you thinking of?
Are you two friends? or will you call this love?

Not bardic spirit seized my mortal tongue
When I thought of you and composed this song;
But still, I can’t help wondering sometimes:
Where did these notions come from, and these rhymes?
In heaven’s name, what I was dreaming of?
And what had inspired me? Friendship or love?

0 nhận xét:

Đăng nhận xét