Bò, dê, cừu lập hội với sư tử - La génisse, la chèvre et la brebis en société avec le lion.
La génisse, la chèvre et leur soeur la brebis,
Avec un fier lion, seigneur du voisinage,
Firent société, dit-on, au temps jadis,
Et mirent en commun le gain et le dommage.
Dans les lacs de la chèvre un cerf se trouva pris.
Vers ses associés aussitôt elle envoie.
Eux venus, le lion par ses ongles compta,
Et dit: "Nous sommes quatre à partager la proie".
Puis, en autant de parts le cerf il dépeça;
Prit pour lui la première en qualité de sire:
"Elle doit être à moi, dit-il, et la raison,
C'est que je m'appelle lion :
A cela l'on n'a rien à dire.
La seconde, par droit, me doit échoir encor:
Ce droit, vous le savez, c'est le droit du plus fort.
Comme le plus vaillant, je prétends la troisième.
Si quelqu'une de vous touche à la quatrième,
Je l'étranglerai tout d'abord
(Dựa theo truyện của Phèdre)
Bản dịch : Nguyễn Đình
Bò, Dê với ả Cừu, ba mụ
Cùng đại vương Sư Tử oai hùng
Chúa sơn lâm ở trong rừng
Cùng nhau lập hội, tính chung lãi lời
Dê đánh bẫy được nai một chú
Vội vã mời đông đủ hội viên
Tựu tề đủ mặt bốn bên
Soạc chân, Sư Tử đếm trên vuốt ngài
Rằng: "Bốn ta chia mồi làm bốn"
Sả nai ra, Sư chọn phần đầu
"Đây phần chúa tể là tao
Danh xưng Sư Tử, quyền cao lưu truyền"
Cái lý ấy hội viên chịu cứng
Phần thứ hai lại cũng: "Về tao!
Quyền này không biết hay sao?
Là quyền kẻ mạnh, đứa nào dám tranh?"
Phần ba Sư lại giành lấy mất
Bởi "Tao đây đệ nhất anh hùng!
Phần tư bay cũng đừng hòng
Đứa nào đụng đến thì ông thịt liền?"
(Nguồn: Ngụ ngôn La Phông Ten/ NXB Giáo Dục, 1996)
Bản dịch : Nguyễn Văn Vĩnh
Con Bò, con Dê, con Cừu cái
Cùng Mãnh Sư quý đại lân ông
Xưa kia lập hội buôn chung
Hẹn rằng lỗ lãi đổ đồng chia nhau
Dê đánh bẫy được hươu một chú
Mời cổ đông đến đủ hội đồng
Khi đà khắp mặt đến đông
Sư rằng: - Bốn đứa chia chung bốn phần
Nói vừa đoạn liền phân bốn góc
Rồi nhận ngay lấy góc to cao
Đứa nào muốn biết lẽ sao?
Bởi vì Sư tử là tao chứ gì!
Lẽ phải ấy, ai thì dám cãi
Còn phần nhì, cũng lại nhận luôn
Rằng là cường giả chi quyền
Phần ba nhận nữa, vì khôn nhất đàn
Đến phần tư thì quan chiếm nốt
Con nào vơ, ông bóp chết tươi!
(Nguồn: Nguyễn Văn Vĩnh, Thơ ngụ ngôn La Fontaine, Cảo thơm, 1970)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét