長 相 思 二 首 之 一
長 相 思
在 長 安
絡 緯 秋 啼 金 井 闌
微 霜 淒 淒 簟 色 寒
孤 燈 不 明 思 欲 絕
卷 帷 望 月 空 長 歎
美 人 如 花 隔 雲 端
上 有 青 冥 之 長 天
下 有 淥 水 之 波 瀾
天 長 路 遠 魂 飛 苦
夢 魂 不 到 關 山 難
長 相 思
摧 心 肝
長 相 思 二 首 之 二
日 色 已 盡 花 含 煙
月 明 欲 素 愁 不 眠
趙 瑟 初 停 鳳 凰 柱
蜀 琴 欲 奏 鴛 鴦 絃
此 曲 有 意 無 人 傳
願 隨 春 風 寄 燕 然
憶 君 迢 迢 隔 青 天
昔 日 橫 波 目
今 成 流 淚 泉
不 信 妾 腸 斷
歸 來 看 取 明 鏡 前
李 白
TRƯỜNG TƯƠNG TƯ I
Trường tương tư
Tại Tràng An
Lạc vi thu đề kim tỉnh lan
Vi phong thê thê đàm sắc hàn
Cô đăng bất minh tứ dục tuyệt
Quyển duy vọng nguyệt không trường thán
Mỹ nhân như hoa cách vân đoan
Thượng hữu thanh mạc chi trường thiên
Hạ hữu lục thủy chi ba lan
Thiên trường địa viễn hồn phi khổ
Mộng hồn bất đáo quan san san
Trường tương tư
Tồi tâm can
TRƯỜNG TƯƠNG TƯ II
Nhật sắc dục tận hoa hàm yên
Nguyệt minh như tố sầu bất miên
Triệu sắt sơ đình phụng hoàng trụ
Thục cầm dục tấu uyên ương huyền
Thử khúc hữu ý vô nhân truyền
Nguyện tuỳ xân phong ký Yên Nhiên
Ức quân thiều thiều cách thanh thiên
Tích thì hoành ba mục
Kim tác lưu lệ tuyền
Bất tín thiếp trường đoạn
Qui lai khán thủ minh kính tiền
Lý Bạch
Chú thích :
Triệu sắt: người nước Triệu giỏi đờn sắt nên người ta gọi là Triệu sắt. Theo sách Thế bản, đàn sắt do Bào Hi làm ra, có 50 dây, sau được vua Hoàng Đế đổi thành 25 dây
Phụng hoàng trụ: trên cổ cây đàn sắt có khắc hình phụng hoàng
Thục cầm: Tư Mã Tương Như người đất Thục, giỏi đàn thứ đàn 7 dây, nên người ta gọi đàn này là Thục cầm
Yên Nhiên: tên núi, ở huyện Tuyên Hoá, thuộc Sát Cáp Nhĩ. Thời Hậu Hán, 81 bộ lạc Hung Nô ra đầu hàng Dậu Hiến, quân Hiến lên núi khắc đá ghi công.
Dịch nghĩa :
Tương tư là nhớ nhaụ Bài đầu chàng nhớ thiếp, bài sau thiếp nhớ chàng. Mỗi bài tả cảnh rồi lại tả tình hổ trợ cho nhau, làm thành một cảnh tương tư vô cùng "khó sống".
Anh nhớ bóng anh nhớ hình anh nhớ ảnh
Anh nhớ em anh nhớ lắm em ơi
nghe như "em bé tương tư" so với bài Trường tương tư ("người lớn"). Có thể hình dung ra được:
Nhớ ai như nhớ thuốc lào
Đã chôn điếu xuống lại đào điếu lên
Nhớ ai ra ngẩn vào ngơ
Nhớ ai ai nhớ bây giờ nhớ ai
Trần Trọng San:
Chinh phụ Ngâm khúc của Đặng Trần Côn có những câu chịu ảnh hưởng rõ rệt của bài này:
Cưỡng viện cầm chỉ hạ kinh đình loan phụng trụ
Cưỡng viện sắt khúc trung sầu yết uyên ương huyền
Thử ý xuân phong nhược khẳng truyền
Thiên kim tá lực ký Yên Nhiên
Yên Nhiên vị khẳng truyền
Ức quân điều điều hề lộ như thiên
Đoàn Thị Điểm dịch:
Sắt cầm gượng gãy ngón đàn
Dây loan kinh đứt phím loan ngại chùng
Lòng này gửi gió đông có tiện
Nghìn vàng xin gửi đến non Yên
Non Yên đâu chẳng tới miền
Nhớ chàng thăm thẳm đuờng lên bằng trời
1. Tương tư hoài
2. Ở Trường An
3. Tiếng côn trùng mùa thu kêu ở ngoài miệng giếng
4. Sương nhẹ bàng bạc như thảm đượm hơi lạnh
5. Cây đèn le lói buồn muốn chết đi được
6. Cuốn rèm lên nhìn trăng chỉ biết thở than
7. Người đẹp tựa hoa xa cách như qua mấy tầng mây
8. Trên có trời xanh sâu thẳm xa vô cùng
9. Dưới có nước biếc có sóng nổi lăn tăn
10. Trời cao đường xa hồn bay theo khổ sở
11. Hồn trong mộng không đến được quan san sao khó quá
12. Tương tư hoài
13. Nát cả gan ruột
14. Ánh mặt trời sắp hết hoa ngậm khói sương
15. Trăng sáng như lụa buồn không ngủ được
16. Tiếng đàn sắt nước Triệu vừa ngưng ở trụ phượng hoàng
17. Cây cầm đất Thục lại muốn tạo nên khúc trên dây uyên ương
18. Khúc nhạc này có tình ý mà không có ai để truyền đi
19. Xin cho gió xuân thổi đến núi Yên Nhiên
20. Nhớ mình xa cách phương trời xanh thẳm
21. Ngày xưa ánh mắt còn liếc
22. Bây giờ làm thành suối lệ
23. Không tin em buồn đứt ruột
24. Hãy về mà nhìn gương em đang cầm trước mặt
TRƯỜNG TƯƠNG TƯ I
Dịch thơ : Ngô Văn Phú
Ở Tràng An
Sẹt sành kêu thu ran giếng vàng
Sương mỏng buốt giá chiếu hoa lạnh
Đèn lẻ hắt hiu lòng trống vắng
Cuốn rèm nhìn trăng, buột thở than
Người đẹp hiện lên sau mây ngàn
Trên có tầng xanh, trời mênh mang
Dưới có nước biếc, sóng hồ lan
Trời cao đất rộng hồn bay nhọc
Mộng hồn khôn đến được quan san
Nhớ nhau hoài
Nẫu ruột gan
Dịch thơ : Võ Thị Xuân Đào
Trường An nổi nhớ nhung dài
Thu sang tiếng dế bi ai giếng vàng
Sương khuya lạnh lẽo chiếu chăn
Ngọn đèn mờ nhạt băn khoăn nổi niềm
Cuộn rèm hỏi nguyệt cô miên
Bóng hoa biền biệt mấy miền thâm sâu
Trời cao xanh ngắt một mầu
Nước trong ngọn sóng lao xao gió ngàn
Đường xa trời rộng gian nan
Quan san cách trở mộng tàn hồn ơi!
Nhớ thương thương nhớ tơi bời
Dịch thơ : Nguyễn Phước Hậu
(thất ngôn biến thể)
Nhớ ai ai nhớ chốn Trường An !
Thu đến reo vui cạnh giếng vàng ,
Lất phất hơi thu sương lạnh lẽo .
Đèn mờ bóng lẻ nhớ mênh mang ,
Cuộn rèm trăng chứng lời than thở ,
Mặt hoa ẩn hiện sắc mây tàn .
Trên phủ giải xanh trời bát ngát ,
Dưới đùa nước biếc sóng lăn tăn ,
Trời rộng đất xa hồn lại khổ ,
Mộng hồn khó đến cõi quan san .
Nhớ nhau hoài,
Đứt ruột gan !
Dịch thơ : Nguyễn Tâm Hàn
Trời Trường An
Tiếng sẹt sành bên giếng
Thu lại về sương giăng mắc mong manh
Đèn lù mù khiến nhung nhớ xây thành
Cuốn rèm cửa ngó trăng ... lòng sầu thảm
Diễm kiều quá ... Hằng núp sau mây xám
Giữa vòm trời trong vắt một mầu xanh
Gió nhẹ qua xô sóng biếc giỡn quanh
Càng gây nỗi nhớ nhung thêm chồng chất
Dù vào mộng nẻo quan san xa khuất
Vết thương lòng bóp nát trái tim yêu
Dịch thơ : Vi Minh Kha
Trường An còn mãi nhớ nhau,
Sẹt sành khắc khoải đêm thâu giếng vàng.
Sương giăng chiếu lạnh hơi đồng,
Niềm riêng đã tận, ngọn đèn mờ khuya.
Cuốn rèm ngắm bóng trăng thu,
Mặt hoa dường có mây mù thoảng qua.
Nước trời một bóng trông xa,
Mênh mang thăm thẳm biết là tìm đâu.
Quan san chẳng thế gặp nhau,
Hồn còn vương mãi mối sầu tương tư.
Dịch thơ : Anh Nguyên
Nhớ nhau hoài, ở Trường-An,
Thu về, giun dế, kêu ran giếng vàng.
Chiếu tre, sương mỏng lạnh tràn,
Ngọn đèn le lói, nhớ càng xót xa.
Cuốn rèm, than với trăng ngà,
Trong mây, người đẹp như hoa mỉm cười.
Trên thì xanh thẳm tầng trời,
Dưới sông nước biếc, sóng nhồi đuổi nhau.
Đường xa, trời rộng, hồn đau,
Mộng không đến được, ải đầu khó đi.
Nhớ hoài, gan ruột còn gì?!...
Dịch thơ : Viên Thu
Nhớ nhau mãi tại Tràng an,
Côn trùng réo rắt,giếng vàng thu khơi.
Chiếu hàn,sương mỏng manh rơi,
Ngọn đèn le lói,một trời buồn vương.
Vén màn than thở ngắm trăng,
Mỹ nhân hoa đẹp như vầng mây xa.
Ngàn cao thăm thẳm tinh hà,
Lan man mặt nước,nhạt nhòa sóng xanh.
Đất trời vô tận buồn tênh,
Hồn ta bay mỏi,lênh đênh bến bờ.
Quan san khó đến trong mơ,
Tương tư dằng dặc,bơ phờ tâm can.
Dịch thơ : Mai Lộc
Nhớ nhau hoài
Tại Trường An .
Bờ giếng dế thu ran ,
Chiếu che sương lạnh ngắt .
Bức-rức bên đèn vàng ,
Vén màn trông trăng sáng ,
Bâng-khuâng ngồi thở than .
Người đẹp mặt hoa ấy ,
Xa cách những dặm ngàn .
Trời xanh cao thăm-thẳm ,
Nước biếc sóng lan-man .
Trời Đất bao la khắp ,
Dù cực khổ muôn vàn ,
Mộng hồn cũng khó vượt ,
Nghìn trùng chốn quan san .
Nhớ nhau mãi !
Đứt ruột gan !
Dịch thơ : Nguyễn Minh
Ở Trường An nhớ nhau nhiều quá
Tiếng thu kêu trên giá giếng vàng
Sắc chiếu lạnh, sương mong manh
Đèn mờ một bóng nhớ càng mênh mang
Cuốn rèm lên ngắm trăng than vãn
Người như hoa sau đám mây vàng
Trên thì thăm thẳm trời xanh
Dưới thì nước biếc sóng lan man đùa
Trời cao đất rộng hồn đau
Mộng hồn khôn tới, khó vào quan san
Nhớ nhau hoài, đứt ruột gan
Witter Bynner :
"I am endlessly yearning
To be in Changan.
...Insects hum of autumn by the gold brim of the well;
A thin frost glistens like little mirrors on my cold mat;
The high lantern flickers; and. deeper grows my longing.
I lift the shade and, with many a sigh, gaze upon the moon,
Single as a flower, centred from the clouds.
Above, I see the blueness and deepness of skỵ
Below, I see the greenness and the restlessness of water....
Heaven is high, earth wide; bitter between them flies my sorrow.
Can I dream through the gateway, over the mountain?
Endless longing
Breaks my heart."
TRƯỜNG TƯƠNG TƯ II
Dịch thơ : Trần Trọng San
Hoa lồng khói biếc tắt tà dương
Trăng trong như lụa tơ sầu vương
Đàn Triệu vừa ngơi trụ phượng hoàng
Đàn Thục toan gãy dây uyên ương
Khúc này có ý không ai truyền
Mong gởi gió xuân đến Yên Nhiên
Xa cách trời xanh nhớ khó quên
Ngày xưa mắt gợn sóng
Nay thành suối lệ phiền
Đoạn trường ai chẳng tin lòng thiếp
Hãy về mà ngắm bóng gương in
Dịch thơ :Nguyễn Hữu Bông
Lặn ánh tà dương
Hoa ngậm khói sương
Bóng thiềm vằng vặc
Bâng khuâng canh trường
Dừng trụ phượng hoàng
Nắn dây uyên ương
Cung đàn ngụ ý
Ai gửi cùng chàng
Theo làn gió xuân
Núi Yên gởi sang
Nhớ người xa xa
Xa cách trời xanh
Xưa mắt đưa tình
Như sóng long lanh
Rầy sao giọt lệ
Như suối chảy quanh
Dịch thơ : Nguyễn Bích Ngô
Bóng chiều sắp tắt hoa ngậm sương
Trăng cao không ngủ sầu còn vương
Đàn sắt vừa buông trụ phượng hoàng
Chiếc cầm toan gãy dây uyên ương
Khúc này có ý ai đưa hộ
Yên Nhiên mong gởi gió xuân sang
Xa cách trời xanh thiếp nhớ chàng
Thuở nào sóng mắt liếc
Bây giờ suối lệ chan
Không tin thiếp đoạn tràng
Ngày về xin hãy trông vào gương
Witter Bynner :
"The sun has set, and a mist is in the flowers;
And the moon grows very white and people sad and sleepless.
A Zhao harp has just been laid mute on its phoenix holder,
And a Shu lute begins to sound its mandarin-duck strings....
Since nobody can bear to you the burden of my song,
Would that it might follow the spring wind to Yanran Mountain.
I think of you far away, beyond the blue sky,
And my eyes that once were sparkling
Are now a well of tears.
...Oh, if ever you should doubt this aching of my heart,
Here in my bright mirror come back and look at me!"
0 nhận xét:
Đăng nhận xét