Thứ Hai, 2 tháng 11, 2015

LE SAULE - CÂY DƯƠNG LIỄU - Alfred de MUSSET

CÂY DƯƠNG LIỄU
Alfred de MUSSET (trích đoạn)

Chiều xuống vội ngôi sao hôm le lói
Ánh sáng mờ phản chiếu cánh buồm nâu
Cung điện xanh lơ đứng giữa bầu trời
Em tìm kiếm một cái gì sắp mất

Giông bão đã qua gió còn vướng víu
Khu rừng già run rẩy đứng than van
Vàng cánh bướm chập chờn trên cỏ rối
Cánh đồng xanh phảng phất chút hương nồng

Ao ước gì khi màn đêm buông xuống
Rồi tần ngần nhìn mây phủ đầu non
Em cười vui hay đượm vẽ u sầu
Trong ánh mắt chập chờn xao xuyến gió

Từng ánh sao rơi xuống ngọn đồi xanh
Giọt lệ buồn võ vàng màu áo cũ
Từ xa xa người chăn cừu lững thững
Cùng đàn chiên lặng lẽ rũ nhau về

Đêm mênh mông có một vì sao lạc ?
Hàng lau mềm như nệm ấm mùa đông
Ôi ! đẹp quá trong phút giây tĩnh mịch
Và mơ hồ ,như một viên ngọc trai ở vùng biển sâu?

Nếu một mai em xa rời trần thế
Vùng biển sâu gìn giữ tóc lụa vàng 
Trong phút giây trước nghìn thu giã biệt 
Tình yêu này mãi mãi ngự trên cao

Tôn Thất Phú Sĩ -  Phỏng dịch

LE SAULE
Alfred de MUSSET(extrait)

Pâle étoile du soir, messagère lointaine,
Dont le front sort brillant des voiles du couchant,
De ton palais d'azur, au sein du firmament,
Que regardes-tu dans la plaine ?

La tempête s'éloigne, et les vents sont calmés.
La forêt, qui frémit, pleure sur la bruyère ;
Le phalène doré, dans sa course légère,
Traverse les prés embaumés.

Que cherches-tu sur la terre endormie ?
Mais déjà vers les monts je te vois t'abaisser ;
Tu fuis, en souriant, mélancolique amie,
Et ton tremblant regard est près de s'effacer.

Étoile qui descends vers la verte colline,
Triste larme d'argent du manteau de la Nuit,
Toi que regarde au loin le pâtre qui chemine,
Tandis que pas à pas son long troupeau le suit, -

Étoile, où t'en vas-tu, dans cette nuit immense ?
Cherches-tu sur la rive un lit dans les roseaux ?
Où t'en vas-tu si belle, à l'heure du silence,
Tomber comme une perle au sein profond des eaux ?

Ah ! si tu dois mourir, bel astre, et si ta tête
Va dans la vaste mer plonger ses blonds cheveux,
Avant de nous quitter, un seul instant arrête ; -
Étoile de l'amour, ne descends pas des cieux !

Alfred de MUSSET (1810-1857)

0 nhận xét:

Đăng nhận xét