Thứ Hai, 6 tháng 4, 2015

Tống nhân đông du - Ôn Đình Quân

送 人 東 遊 

荒 戍 落 黃 葉 
浩 然 離 故 關 
高 風 漢 陽 渡 
初 日 郢 門 山 
江 上 幾 人 在 
天 涯 孤 棹 還 
何 當 重 相 見 
樽 酒 慰 離 顏

溫 庭 筠

TỐNG NHÂN ĐÔNG DU

Hoang thú lạc hoàng diệp 
Hạo nhiên ly cố quan 
Cao phong hán dương độ 
Sơ nhật dĩnh môn sơn 
Giang thượng cơ nhân tại 
Thiên nhai cô trác hoàn 
Hà đương trùng tương kiến 
Tôn tửu uỷ ly nhan

Ôn Đình Quân

Chú thích :

Hán dương: giờ là huyện Hán dương Hồ Bắc 
Dĩnh môn sơn: tên núi, gần huyện Giang Lăng Hồ Bắc 
Cô trác: chỉ thuyền

Dịch nghĩa : 

Kẻ ở người đi ...

Biết bao giờ ta gặp lại nhau
Nâng ly cùng cạn hết u sầu
Non xanh nước biếc cùng chia xẻ
Nỗi lòng thờ thẫn dạ đêm thâu

1. Lá vàng rơi rụng ngoài biên ải hoang vu 
2. Nhất quyết rời khỏi cửa ải ra đi 
3. Qua gió lộng trên cao đi đến Hán dương 
4. Ngày hôm sau tờ mờ sáng là đến núi Dĩnh môn 
5. Trên sông còn có bao nhiêu người ở đây nhĩ 
6. Cõi trời kia có chiếc thuyền lẽ loi trở về 
7. Nên lúc nào được gặp mặt lại nhau nhĩ 
8. Bình rượu an ủi nét mặt u sầu của người ly biệt

Dịch thơ : Phụng Hà

Lá vàng rơi cạnh đồn hoang, 
An nhiên rời chốn ải quan lên đường. 
Gió lồng trên bến Hán Dương, 
Dĩnh Môn nắng sớm vương vương núi đồi. 
Trên sông còn lại bao người, 
Cánh buồm cô quạnh cuối trời về đâu. 
Bao giờ mới gặp lại nhau, 
Chén nồng an ủi, từ nay xa rồi. 

Dịch thơ : Nguyễn Phước Hậu 

Đồn hoang lá vàng rơi, 
Ải xưa mạnh bước rời, 
Bến Hán Dương lộng gió, 
Núi Dĩnh Môn sáng trời. 
Trên sông ai ở lại, 
Chân trời thuyền lẻ loi, 
Đến bao giờ gặp lại 
An ủi chén đầy vơi. 

Dịch thơ : Anh Nguyên 

Đồn cô quạnh, lá vàng rơi, 
Một lòng đã quyết xa rời ải xưa. 
Hán-Dương lồng lộng gió đưa, 
Sính-Dương mặt nhật mới vừa nhô lên. 
Sông, bao người hiện ở trên, 
Thuyền về xa tít ở bên chân trời. 
Bao giờ gặp gỡ vui cười, 
Nâng ly, xa cách cho vơi nét sầu... 

Dịch thơ : Lâm Trung Phú 

Lá vàng đồn thú rơi 
Ải cũ thản nhiên rời ! 
Gió Hán Dương vừa lộng 
Dĩnh Môn núi rạng trời . 
Trên sông còn mấy kẻ 
Thuyền lẻ về từ khơi ! 
Gặp lại bao giờ nhỉ 
Thương người đi rượu vơi !

Dịch thơ : Viên Thu 

Vàng lá đồn hoang rụng xạc xào, 
Ải xưa hào sảng biệt ly nhau. 
Mặt trời nhô đỉnh non Kinh rạng, 
Ngàn gió lộng đầu bến Hán xao. 
Bao khách còn chờ trên bãi vắng, 
Đây thuyền trở lại cuối trời thâu. 
Bao giờ ta mới cùng nhau gặp, 
Chung chén ly bôi khỏa nét sầu. 

Dịch thơ : Nguyễn Minh 

Nơi đồn hoang lá rơi vàng võ 
Dứt khoát rời ải cũ lên đường 
Gió cao nơi bến Hán Dương 
Ló từ núi Dĩnh vầng dương lên dần 
Còn bao kẻ theo chân tiễn biệt 
Thuyền cô đơn mải miết chèo đi 
Bao giờ gặp lại một khi 
Nâng ly an ủi biệt ly héo sầu 

Witter Bynner :

The old fort brims with yellow leaves.... 
You insist upon forsaking this place where you have lived. 
A high wind blows at Hanyang Ferry 
And sunrise lights the summit of Yingmen.... 
Who will be left for me along the upper Yangzi 
After your solitary skiff has entered the end of the skỷ 
I ask you over and over when we shall meet again, 
While we soften with winecups this ache of farewell.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét